MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 391

- Cô cầm lấy và cút đi!

Làm như không nghe thấy câu nói hằn học của Tiêu Đồng, Âu Dương Lan
Lan bình thản tiếp tục nói:

- Những điếu thuốc này được làm ra chỉ để giành riêng cho anh. Trong đó
lượng heroin rất ít, cho nên rất an toàn. Ngoài ra anh phải nhớ rằng, nếu
quá sức khó chịu thì nên hút thêm một điếu, đừng bao giờ tiêm chích. Bởi
vì tiêm chích rất dễ dàng nhiễm những căn bệnh khác, vả lại cũng rất khó
cai thuốc.

Tiêu Đồng cầm gói giấy lên tay, cười mai mỉa:

- Dựa vào vật này tôi đã có thể tố cáo cô là kẻ buôn bán ma túy rồi. Tôi đã
có thể cho cô vào nhà giam để gặm nhấm mùi vị trong ấy mấy ngày đấy.

Âu Dương Lan Lan không hề biến sắc, bình thản nói:

- Những điếu thuốc này là tôi cho anh, không hề lấy của anh đồng nào. Do
vậy mà tôi không phải là kẻ buôn bán ma túy.

Mấy ngày nay Tiêu Đồng đã đọc rất nhiều tài liệu cũng như sách luật viết
về ma túy, anh nói:

- Cô tàng trữ ma túy phi pháp cũng là một hành vi phạm tội! Chỉ cần gói
thuốc này là tôi đã đủ cơ sở để tố cáo cô!

Hình như Âu Dương Lan Lan đã chuẩn bị sẵn nên vẫn lạnh lùng nói:

- Đúng vậy. Anh học luật nhưng anh cũng phải biết rằng, tàng trữ trên 50
gam heroin mới có thể xem là phạm tội. Trong gói thuốc này, số lượng vẫn
còn xa với quy định lắm.

Tiêu Đồng ngậm tăm. Anh nghĩ, Âu Dương Thiên đã nghiên cứu một cách
tỉ mỉ về luật. Do vậy ông ta mới để cho con gái mình cầm gói thuốc đến tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.