MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 481

- Bố đừng lo lắng đến chuyện tìm chồng cho con nữa. Con không yêu ai
hết. Con và Tiêu Đồng đã nói với nhau hết rồi, làm xong chuyện này, anh
ấy sẽ rời bỏ ông chủ họ Vu ấy và theo con ra nước ngoài.

Âu Dương Thiên rít thuốc, chậm rãi, do dự nhìn con gái rồi lạnh lùng hỏi:

- Lan Lan, con đến gặp Tiêu Đồng nói nó tìm không ra heroin đâu. Những
điếu thuốc mà chúng ta đã đưa cho nó trước đây đều mua trên phố. Con
không thể tham gia vào chuyện này. Còn ông chủ họ Vu, chúng ta không hề
quen biết, thôi thì đừng giao thiệp là tốt nhất. Bố không mạo hiểm đâu.

Âu Dương Lan Lan biết là bố rất yêu mình nên cương quyết nói:

- Bố, kiếm được số tiền lớn thế này không phải là chuyện đơn giản, con van
bố hãy giúp con. Nếu bố không ra tay giúp, con sẽ tự làm, bố không sợ là
con sẽ gặp nguy hiểm sao?

Âu Dương Thiên biến sắc:

- Con tìm thuốc ở đâu? Con chỉ biết nói lung tung mà thôi.

- Con cũng đã biết được ít nhiều việc buôn bán heroin của bố. Bố không tin
vào năng lực của con thì con sẽ làm chuyện này cho bố xem!

Nói xong, Âu Dương Lan Lan đứng dậy, rời khỏi phòng khách, trở về
phòng mình. Không ngoài dự đoán của cô, Âu Dương Thiên đã đi theo.
Qua tấm kính trang điểm, cô nhận ra gương mặt già nua của bố. Bao nhiêu
năm nay tập trung vào công việc làm ăn khiến những nếp nhăn trên mặt bố
hằn sâu thêm, gương mặt bố càng khắc khổ thêm. Âu Dương Thiên hỏi:

- Con có biết là Tiêu Đồng vẫn đang hút hay là đã cai thuốc rồi không?

Âu Dương Lan Lan gật đầu, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.