MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 512

Nếu những dự đoán của chúng ta chính xác, chúng ta phải ra tay thủ tiêu họ
là thượng sách. Sau đó thì lão Viên phải rời khỏi Bắc Kinh ngay lập tức để
trốn sự truy lùng của công an.

Giọng nói của bố vẫn điềm đạm và ung dung như thường ngày nhưng vang
lên bên tai khiến Âu Dương Lan Lan thấy choáng váng, tức thở. Trong
phòng lặng đi một quãng thời gian khá lâu, cô nhìn qua khe cửa quan sát.
Trong phòng rất tối, gương mặt ba người đàn ông nhạt nhòa ẩn hiện. Cô chỉ
có thể nhìn ra ai tùy theo bóng dáng quen thuộc của họ mà thôi. Cuối cùng
lão Hoàng cũng lên tiếng phá vỡ sự yên lặng:

- Ông chủ, lần sau gặp họ, Tiêu Đồng cũng có mặt thì làm thế nào?

- Chỉ có cách là thủ tiêu luôn! - Giọng bố không hề có chút do dự nào.

- Lan Lan đã mê mẩn cậu ta rồi. - Đây là tiếng lão Viên.

- Không quan trọng. Có điều hai người nhất định không để cho Lan Lan
biết chuyện này. - Tiếng bố.

- Cũng có thể họ sẽ không phát hiện ra được hàng mẫu của ta không phải là
heroin nguyên chất, bởi hàm lượng bảy lăm phần trăm là không đáng kể. -
Tiếng lão Hoàng.

- Không còn cách nào khác. - Tiếng lão Viên - Chúng ta phải tự bảo vệ
mình là thượng sách.

- Sau hai ngày, hai người có thể tiếp xúc lại với họ. - Tiếng bố - Giả sử
trong một thời gian quá đủ như vậy mà bọn họ vẫn không chịu kiểm
nghiệm chất lượng của hàng, điều này chứng minh bọn họ không quan tâm
đến hàng như thế nào. Mua bán mà không quan tâm đến chất lượng hàng,
vậy thì họ quan tâm cái gì? Các người hãy suy nghĩ cho kỹ. Tốt nhất là
trước khi lão Viên tiếp xúc với họ, tôi sẽ phải tránh mặt. Nếu có những gì
diễn ra ngoài ý muốn cũng không sa vào tay của họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.