MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 517

Tiêu Đồng nói đúng thế rồi ngồi xuống salon, kể lại một loạt những gì mình
đã chứng kiến trong cuộc nói chuyện giữa hai bên cho Khánh Xuân nghe.
Cô hỏi:

- Có phải là đội trưởng Lý đưa cậu đến đây hay không?

- Không, là tôi tự đến. - Tiêu Đồng nói - Tôi sợ chị quá lo lắng về chuyện
này nên vội vàng chạy đến để nói cho chị biết.

- Cậu phải cẩn thận, biết đâu lại có người theo dõi cậu đến đây, cho người
dò la tin tức, biết tôi là cảnh sát thì vụ án sẽ gặp rắc rối to.

Tiêu Đồng cảm thấy không vui, cúi đầu nói nhỏ:

- Chị chỉ lo cho vụ án thôi.

- Cũng lo cho cậu nữa. - Khánh Xuân cười nhẹ - Nếu cậu bị lộ, người
không may đầu tiên sẽ là chính cậu. Tôi không dọa cậu đâu, tất cả những
vụ án ma túy đều có liên quan đến súng đạn. Những kẻ buôn bán ma túy
hầu hết là đều đang đùa với chính tính mạng của mình, cho nên bọn chúng
có thể làm bất kỳ điều gì.

- Khi đến đây tôi đã chú ý rất nhiều. - Tiêu Đồng nói - Tôi xuống xe cách
đây rất xa, quan sát rất kỹ và đi vòng vèo để đến nhà chị. Không có ai theo
dõi tôi cả.

- Cẩn thận vẫn hơn, biết không?

- Biết!

Đôi mắt hai người vẫn nhìn vào màn hình ti vi nhưng hình như chẳng có ai
thấy gì trên ấy cả. Một thoáng im lặng kéo dài vì không ai tìm ra chuyện gì
để nói. Cuối cùng Khánh Xuân hỏi:

- Uống nước không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.