MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 632

- Em không biết vì đâu. - Âu Dương Lan Lan nói - Bố chỉ nói với em là
không còn tiền nữa, cũng không còn cơ hội để quay về nữa. Ông nói bấy
lâu âm thầm xây dựng cơ nghiệp, âm thầm kiếm tiền chỉ vì muốn giành cho
em một ít gia sản, giờ không còn gì nữa cả. Anh biết không, Công ty Đại
Nghiệp đã bị công an niêm phong, rồi hộp đêm Đế Đô, rồi nhà hàng Yên
Kinh, rồi.... Chúng ta không còn nhà mà về nữa rồi.

- Thế bố em định đoạt như thế nào? Có lẽ nào ông định ở lại đây suốt đời?

Âu Dương Lan Lan không trả lời. Có lẽ cô cũng như Tiêu Đồng không thể
xác định tiền đồ của mình, của gia đình mình sẽ như thế nào. Cô ôm siết lấy
Tiêu Đồng, anh cảm thấy mệt mỏi nên gỡ tay cô ngồi dậy. Từ phía sau, Âu
Dương Lan Lan vòng tay ôm lấy eo anh, nói:

- Tiêu Đồng này, em hỏi anh câu này nhé. Nếu gia đình em gặp cảnh khốn
cùng, anh còn ở bên em nữa không? Hay là anh sẽ bỏ rơi em?

Tiêu Đồng không thể trả lời câu hỏi này, anh đành phải dùng một cách nói
có vẻ kích động:

- Đừng nói đến chuyện khuynh gia bại sản vội, em và bố em có thể bảo
toàn được mạng sống là may lắm rồi. Đừng quên là lúc này đang truy lùng
để bắt bố con em.

- Cũng bắt cả anh. - Âu Dương Lan Lan có vẻ tức giận, lên tiếng - Anh cho
rằng anh không can dự gì vào chuyện này sao? Lão Viên mà có khai báo gì
thì người đầu tiên là anh!

Tiêu Đồng ngồi ôm gối, không nói gì. Trong lòng anh cảm thấy rất thư thái,
ôn tồn nói:

- Anh không sợ chết, nhưng em thì sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.