MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 262

– Tôi về đây có việc, nhân tiện ghé thăm anh. – Wyn có vẻ không muốn

cho nhân viên văn phòng nghe được chuyện ông sắp nói – Mình đi đâu nói
chuyện…

– Mời ông vào văn phòng tôi.
– Ra ngoài tốt hơn.
Ra đến công viên, Wyn mua bịch đậu phộng rang, vừa đi vừa ăn và ném

cho những con bồ câu trong công viên. Họ đi về phía toà thị chính.

– Ông Cayhall ra sao? – Wyn hỏi.
Adam trả lời mơ hồ:
– Còn đúng hai tuần nữa.
– Hy vọng gì không?
– Khó lắm.
– Dù sao tôi cũng chúc anh may mắn. Kể từ hôm anh đến, tôi bận tâm

nhiều về Sam Cayhall và anh.

– Cảm ơn. Hôm nay ông đến chỉ để chúc tôi may mắn thôi ư?
– Còn chuyện khác. Tôi đã nói anh làm tôi bận tâm. Tôi mở hồ sơ riêng

của tôi ra tra cứu lại vụ đặt bom văn phòng Kramer. Lâu lắm rồi tôi có mở
lại tập hồ sơ này làm gì đâu. Nó gợi cho tôi nhớ lại một số những chuyện cũ.
Tôi gọi điện đến mấy ông bạn đồng sự cũng đã nghỉ hưu như tôi. Chúng tôi
ôn lại trận chiến chống nhau với KKK năm xưa. Những ngày thật sinh động!
Thế rồi tôi thấy có vài chuyện cần cho anh biết.

– Như là…?
– Như là chuyện về cái chết của Jeremiah Dogan. Hắn chết khoảng một

năm sau ngày hắn ra toà nhận tội và cung khai. Dogan và vợ cùng chết khi
nhà hắn phát nổ lúc nửa đêm. Ống dẫn khí propane sưởi nhà bị hở. Nhà đầy
gaz rồi có cái gì đó đánh lửa làm toà nhà nổ như trái bom. Người ta phải tìm
lượm từng mảnh thi thể của hai vợ chồng Dogan cho vào bao.

Adam thắc mắc:
– Theo ông, tai nạn ấy nói lên chuyện gì? Ý tôi muốn hỏi có gì khả nghi

trong tai nạn ấy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.