MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 200

“Mới kêu ca có chút, mà cậu đã nói trịnh trọng như thế rồi.” Nghê Thiên

Ngữ không khỏi thở dài.

Giang Dịch Hiên cười cười.

Thật ra thì bọn họ với tình hình của mình hiện giờ là khá hài lòng, cho dù

chưa phải hoàn mỹ lắm, nhưng khi mình so sánh, thì nó lại giống như thiên
đường. Bởi vì các cô đều hiểu, hạnh phúc lớn nhất không phải là mình có
cuộc sống khiến người ta hâm mộ, mà lúc thống khổ nhất thì không chống
đỡ nổi, vậy cuộc đời như thế thì còn có cái gì đánh bại người ta đây?

Giai đoạn Giang Dịch Hiên thống khổ nhất là lúc biết tin anh trai bị tai

nạn, ở bệnh viện vừa trấn an bố mẹ mình, lại không ngừng nghĩ ra biện
pháp, khi đó cô thật sự hy vọng người nằm trên giường bệnh là mình. Gánh
nặng như vậy rơi trên vai mình, cô chỉ muốn chết, nhưng không thể, bố mẹ
cần cô, anh trai nằm trên giường bệnh cần cô, cô ngay cả sự sống chết của
mình cũng không thể làm chủ rồi. Nhưng cô cố gắng vượt qua, cho dù trải
qua quanh co, cô đều kiên trì, vì vậy bây giờ chỉ muốn sống thật tốt, bất kể
xưa đã có chuyện gì, cô vẫn kiên định như thế.

Mà đối với Nghê Thiên Ngữ, sợ rằng không có gì thảm hại hơn là lúc còn

bé bị Nghê Tử Nhứ hành hạ cô, cô muốn trốn thoát, trốn tránh qua, chán
ghét…….. Cuối cùng vẫn phải hớn hở đón nhận, thật ra thì giai đoạn thống
khổ nhất đã qua, những thứ tình yêu không hoàn mỹ kia, cuộc sống trước
mắt đau khổ kia, thật ra thì chẳng đắng gì, chỉ là tiếc nuối nhẹ, thậm chí lúc
sống khổ sở, điểm tiếc nuối này cũng giảm đi.

Vì thế, bây giờ học được cách sống tốt.

Giang Dịch Hiên nắm chặt tay Nghê Thiên Ngữ, bây giờ mong ước lớn

nhất của cô là thấy Nghê Thiên Ngữ tìm được một người yêu thương cô, có
một cuộc sống bình thường bình yên ổn định, mệt mỏi có thể dựa vào bả vai
người đó, đau đớn có thể làm nũng với người đó, khóc cũng có người an ủi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.