MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 272

“Phương tổng quá khách khí, chỉ cần anh ở bên cạnh bố anh nói tốt vài

câu là được.”

Bố Phương tổng làm việc ở chính giữa, tác phong bình thường khiêm tốn,

lại có sức mạnh, đã hạ xuống nhiều quan tham hối lộ, đồng thời cũng là một
trong những người ra quyết định cấp cao chống đối. Chỉ là bố Phương tổng
lại phản đối việc tiến vào thương trường, khẳng định con trai mình không
làm được chuyện lớn gì, nếu như bây giờ Phương tổng có thành tích gì, có
thể ở trước mặt bố mình tăng vinh quang.

“Đó là hiển nhiên.” Phương tổng cười kính Mạnh Vĩ Đình một ly rượu,

rất ít người biết chuyện bố anh, Mạnh Vĩ Đình này quả thật danh bất hư
truyền.

Mục Sâm sau khi về nhà liền giận dự, bất kể Uông Du khuyên như thế

nào cũng không có cách giảm cơn giận của ông. Ông bảo người tới gọi Mục
Phong về. Nhưng Mục Phong căn bản không coi người bố này ra gì, căn
bản không để ý. Mục Sâm đợi ở nhà nửa tiếng, trực tiếp tới nơi Mục Phong
ở lại. Ông tức giạn đùng đùng đi vào, mọi người vừa thấy sắc mặt của Mục
Sâm, nhanh chóng chào hỏi rồi rời khỏi hiện trường, ông vọt thẳng trước
mặt Mục Phong, tát một cái, “Đồ súc sinh.”

Mục Phong che mặt mình, trợn tròn mắt nhìn, “Ông dám đánh tôi?”

“Tao là cái gì không dám, đồ thằng con súc sinh.” Nói xong định cho

Mục Phong thêm một cái tát, lại bị Mục Phong cản lại.

“Ông bất quá nên mới sinh tôi ra mà thôi, ông nuôi dưỡng tôi sao? Quan

tâm tôi sao? Giáo dục tôi sao? Ông có tư cách gì mà đánh tôi?”. Anh nắm
tay bố mình, “Ông cho rằng ông mặc bộ đồ tây trang thì ông là người,
nhưng rất tiếc ông chỉ là mặt người dạ thú thôi, cầm thú sinh con trai tất
nhiên là súc sinh, ông xem ra cũng không nói sai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.