MẮT EM NGƯỜI SÀI GÒN - Trang 210

" Kệ họ. Mình lớn rồi chớ bộ.

Liếc đồng hồ đeo tay của mình nàng nói với Ánh.

" Mình phải đi về. Có chuyện gì mai nói tiếp.


Đưa bạn ra tới đường Ánh còn dặn dò và hẹn gặp nhau ở trường sáng mai.
Chân đạp đều đều, hai tay buông thõng, trong trí của Yên Sương hiện ra
nhiều câu hỏi. Làm thế nào mà Miên Trường lại quen biết với ba của mình.
Hai người quen nhau lâu chưa. Tại sao ba mình không có nói về chuyện
mời Miên Trường dạy vẽ ở trường. Đây là ý kiến của ai.


Quẹo xe ra đường lớn Yên Sương mỉm cười đắc chí khi thấy ai ai cũng
nhìn mình với vẻ ngạc nhiên và thán phục. Họ chưa bao giờ thấy một cô gái
đạp xe đạp mà không cầm lấy tay lái. Nhiều người đạp xe qua mặt nàng mà
còn quay lại nhìn. Có người chỉ chỏ và xầm xì. Yên Sương không nín được
cười khi nghĩ tới chiều mai sẽ đem chuyện này ra kể cho Miên Trường
nghe. Nghĩ tới chiều mai mới được gặp lại ông lính họa sĩ, đồng thời là
thầy giáo của mình nàng cảm thấy háo hức và nôn nóng.

" Mình phải hỏi ảnh tại sao lại không nói cho mình biết...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.