MẶT PHẢI - ĐI TÌM NHỮNG CƠ HỘI TIỀM ẨN TRONG CUỘC SỐNG - Trang 260

khắp cơ thể và chắc chắn thằng bé không sống nổi.” Nếu Ben
không được chữa trị, khối u sẽ theo dây thần kinh thị giác di căn lên
não.

Lập tức Ben được chữa trị tích cực bằng phương pháp hóa trị và xạ

trị với nỗ lực cứu lấy đôi mắt của cậu, nhưng sau mười tháng, khối
u vẫn không hoàn toàn biến mất. Mẹ của Ben đứng trước một quyết
định khó khăn nhất trong đời: tiếp tục chữa trị với nguy cơ khối u
sẽ di căn lên não của Ben, cũng có nghĩa là cầm chắc cái chết, hoặc
cho phép bác sĩ múc bỏ đôi mắt Ben và cứu sống cậu, nhưng buộc
cậu bé phải sống một cuộc sống chìm trong bóng tối vĩnh viễn. Bà
đã lựa chọn phương án hai.

Khi Ben thức giấc sau ca giải phẫu, cậu

nghe tiếng mẹ ở bên tai và cậu nói với mẹ,
“Mẹ ơi, con không nhìn thấy được nữa, con
không nhìn thấy được nữa. Ôi, mẹ ơi, con
không nhìn thấy gì hết.” Nhưng
Aquanetta đã trấn an cậu, “Con có thể
nhìn thấy, Ben à. Con có thể nhìn thấy
bằng đôi tay của con,” rồi bà áp hai bàn
tay của cậu lên mặt của mình. “Con có thể
nhìn thấy bằng mũi của mình,” và bà đặt
tay mình lên mũi của cậu, rồi bà lại nói,

“Con có thể nhìn thấy bằng tai của mình. Con yêu, con nghe mẹ nói
rồi đấy.” Từ khoảnh khắc đó, Aquanetta không cho phép con trai
nghĩ mình là một người mù. “Con không còn đôi mắt nữa,” bà nói với
con, “nhưng con còn đôi tay, mũi, và hai tai... con vẫn có thể nhìn
thấy được.” Mẹ của Ben quyết tâm rằng đứa con nhỏ của bà sẽ được
sống một cuộc sống bình thường nhất có thể. Đôi khi, bà tự nhốt
mình trong phòng và khóc, nhưng khi bước ra ngoài, bà không bao giờ
để Ben biết là bà tiếc thương cho con đến nhường nào. Bà nói, “Bởi
tôi không muốn cháu thương hại chính bản thân mình. Tôi luôn tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.