MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 1216

Tiểu Hoa thắng, thắng cực nhanh, thậm chí chưa đến mười chiêu. Y như

những gì Trương Sư Chính làm với Phan Sư Quân hôm qua, không để chút
"mặt mũi" nào cho đối phương.

Trương Sư Chính thua, vì gã quá chủ quan, không chịu tập trung.

Tâm ý gã chỉ lo đến trận chung kết, bước lên đài ra sao, thắng Trương

Quân Bảo thế nào. Thậm chí gã nghĩ cả đoạn thắng xong nên nói câu gì cho
"hoành tráng", tưởng tượng đám đông trầm trồ nhìn mình này nọ. Tâm
không vững, khí lực chưa kịp vận hành thì Tiểu Hoa đã ra tay.

Hai người học cùng một lò, chiêu thức giống nhau, Tiểu Hoa lại vô

cùng xuất sắc, Trương Sư Chính dù tập trung đánh chưa chắc thắng nổi.
Bây giờ một bên kiếm kèm theo khí, một bên "trần trụi" khí không kịp xuất
ra, càng đỡ lại càng loạn, thua trận như núi đổ, rất chóng vánh.

Trương Sư Chính đi xuống chả khác gì đi lên, chả thèm chờ ai công bố

đã ôm ngực hậm hực bỏ luôn xuống núi.

Dương Sư Phong và vài tên chạy vội theo:

- Sư huynh, huynh... nhường à?

- Dĩ nhiên huynh ấy phải nhường rồi. Đánh thắng cũng chả hay ho gì,

lại bảo ức hiếp nữ nhi.

Trương Sư Chính mặt mày ủ dột, không nói nổi câu nào.

Thà rằng thua Trương Quân Bảo, gã còn bực tức mà chửi đổng được,

đây lại thua vào tay sư muội, cũng là người mà gã để ý bấy lâu, chửi cũng
không được không chửi cũng không xong.

Trương Sư Chính đột nhiên khựng lại. Dương Sư Phong khó hiểu hỏi:

- Sư huynh sao vậy? Quên gì à? Cần... đệ quay lại lấy hộ không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.