MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 966

Ma môn xem chừng quyết tâm bắt sống nàng, bởi trên người nàng có

một thứ gì đó bọn chúng cần đoạt đi. Mấy năm trước, sư tỷ của nàng cũng
bị bắt đi vì lý do này.

Liễu Thanh Nghi tránh đến Trường An cũng là bất đắc dĩ. Chỗ này về

cơ bản an toàn, bởi ẩn trong kinh thành chắc chắn có siêu cao thủ thủ hộ.
Nhưng ngược lại cũng không an toàn, bởi vì Liễu Thanh Nghi... cũng là
một cao thủ.

Võ lâm là một thế giới ngầm, cũng có vài cái quy tắc của nó.

Liễu Thanh Nghi nếu muốn ở đây, nàng tốt nhất nên đến chào hỏi vị kia

một tiếng. Nếu không một khi bị phát hiện ra, chắc chắn sẽ bị vây công
không cần lời giải thích. Đây là một kiểu “phân chia địa bàn” trong võ lâm.
Ở chỗ Thần Cung, Liễu Thanh Nghi là bá chủ, nhưng ở đây, nàng không
phải.

Chỉ là, Liễu Thanh Nghi đang quá yếu. Đối phương bình thường có thể

sẽ khách sáo với nàng, thậm chí lần đó ở Tần Lĩnh có thể ra tay giúp nàng.
Nhưng ai mà biết được lúc này có nhân lúc nàng yếu đi mà lợi dụng cái gì
không? Cho nên nàng không dám liều lĩnh tìm gặp.

Nhân tiện nói đến “siêu cao thủ”.

Hoàng tộc các quốc gia luôn có cao thủ thầm bảo hộ. Thông thường

những người này là ai, thi chỉ Hoàng đế biết, sách sử không ghi chép lại.
Vả lại, có khi suốt cả triều đại mấy trăm năm, những kẻ này cũng không có
việc gì để lộ diện. Mà giả dụ có đánh nhau, thì cũng kéo nhau ra đâu đó tận
rừng sâu biển lớn, giống như ở Tần Lĩnh lần trước. Không phải cực chẳng
đã, những người này sẽ không lộ liễu ở khu dân cư đông đúc. Cùng lắm có
bị lộ tin ra, thì cũng thành vài mẩu chuyện "thần tiên hiện ra" gì đó mà thôi.

Còn vì sao những kẻ này mạnh như vậy, không tự mình đi cướp ngôi

làm Hoàng đế cho sướng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.