MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 147

Kat Martin

Mặt trời lúc nửa đêm

Dịch giả: Văn hòa - Kim Thùy

Chương 14

Mùa hè ở California thường ấm, ngay cả một vài nơi trời nóng, thời tiết rất
lý tưởng cho việc chơi gôn, ở San Francisco, mây vần vũ trên bầu trời
thành phố, sương ẩm ướt bao quanh toà nhà cao, vách kính, có tên Tháp
Hoàn Vũ ở phố Market.
Gordon Spears đã quen với thời tiết thất thường này. Ông ta thích không
khí nặng hơi sương từ ngoài biển thổi vào, thích thứ ánh sáng mặt trời sáng
sớm len lỏi qua những thung lũng do các con đường phố miền núi tạo ra.
Đây là nơi duy nhất trên thế giới này ông ta muốn ở.
- Anh có chắc chắn là không ai thấy nó ra khỏi khu vực ấy không? – Mặc
dù chiều chủ nhật, nhưng Gordon vẫn đến văn phòng để làm việc hai giờ.
Và ông ta mong đợi cuộc gọi đặc biệt này. Ngồi tựa lưng ra chiếc ghế
Eames đắt tiền sau bàn làm việc, ông ta ấn mạnh chiếc máy điện thoại di
độntg có vỏ bọc bằng da vào tai – Nó không gặp trở ngại gì khi đột nhập
chứ?
- Ông đùa à? - Giọng nói bên kia đầu dây đáp lại. Đấy là Athony King
người hợp tác với ông ta - Ở đấy người ta không ai thèm khoá cửa.
Grossman đi vào khu bến tàu, mặc áo quần lao động của thợ cơ khí, móc
cái máy vào ống dẫn nhiên liệu rồi đi ra. Làm công việc này ở Skagway là
hay hơn hết, vì ở đây khó mà tìm ra manh mối.
Họ đã cho người đến Dawson hơn một tuần nay, thăm dò khắp nơi, cố tìm
cách tốt nhất để ám hại Call mà không ai có thể tìm ra tung tích. Chuyến đi
chơi bằng máy bay là cơ hội may mắn cho họ. Một người thợ cơ khí có
tánh ba hoa, anh ta là bạn của Hawkins ở Dawson, biết anh đi chơi ở đâu và
khi nào thì về. Thế là gã nhân viên của Tony chỉ có việc đáp máy bay
thương mại đi theo, thực hiện công việc phá hoại, rồi biến khỏi khu vực ấy.
- Ông xem đồng hồ cho nhớ - King nói - Bây giờ chắc Call Hawkins lên
máy bay rồi đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.