Mắt tên sai vặt sắc lên, lập tức đi vào nhà kín trồng hoa bên cạnh lấy ra
một xái xẻng, việc cực khổ đương nhiên là hắn phải nhận thầu mà làm,
dưới ánh mắt Lý Tất bảo đào xuống, hắn nhanh chóng đào ra một cái lỗ, mà
đào sâu đến nửa mét cũng chỉ xuất hiện một đám tưởng vi hồng, không còn
cái gì khác.
không biết tiếp theo phải làm sao gã sai vặt ngơ ngác nhìn boss nhà
mình.
Tường vi héo tàn lẳng lặng nằm trên mặt đất, đóa hoa héo rũ có xu
hướng sẽ phân rã, sắc mặt Lý Tất có chút cứng ngắt, “Cậu An… còn có
thói quen chôn hoa sao?”
“Hoa có đôi khi làm phân bón rất tốt.” An Đồng chậm rãi nói, “Qua một
đoạn thời gian nữa, tôi dự tính trồng hoa hồng trắng ở đây.”
“Mẹ mình mất tích, cậu An còn có thể nhàn rỗi thoải mái chăm hoa, thật
đúng là có hưng trí.”
“Trồng hoa và hứng thú không có quan hệ, đó là tu thân dưỡng tính, thời
điểm khẩn trương cần bảo trì tâm bình tĩnh, trái đất cũng không vì tôi gặp
chuyện không may màkhông quay nữa không phải sao? Sĩ quan Lý.”
“Cậu An từng chữ như châu ngọc, tôi được lợi không phải ít.” Lý Tất
cười giả dối, “Hôm nay quấy rầy, về sau nếu có tin tức tôi sẽ lại đến.”
“Hai vị sĩ quan đi thong thả.”
đi ra biệt thự, người đi theo không hiểu nói với Lý Tất, “Tôi thấy An
Đồng này rất tốt nha, tuy rằng thân thể không được nhưng nhiệt tình sống
với tự nhiên, đội trưởng Lý sao lại nghi ngờ cậu ta?”“Cho đến lúc trước tôi
chỉ nghĩ loại trừ phạm nhân, mà hiện tại tôi mới nghi ngờ cậu ta.”
“Tại sao?”