MAU XUYÊN CÔNG LƯỢC- NỮ PHỤ CÓ ĐỘC - Trang 866

Bởi vì hắn tình nguyện làm chính mình bị thương, cũng sẽ vĩnh viễn

không bước lên con đường bức tử nàng.

Thanh Ngọc không thích biểu tình như muốn khóc này của nàng, hắn cúi

đầu, cuối cùng không thể kìm nén mà hôn nhẹ lên môi nàng, cho dù hành
động thân mật này sẽ làm hắn không khống chế được mà muốn càng nhiều
hơn, hắm mềm dịu nói: “Ngươi sẽ trường mệnh trăm tuổi, chúng ta cùng
bọn họ, vĩnh viễn cũng không giống nhau.”

“Ừ…” Nàng đỏ mặt, trong đầu đều là bọt khí hạnh phúc, choáng váng hồ

đồ cái gì cũng không thể suy nghĩ, hắn nói cái gì thì là cái đó.

Thanh Ngọc nở nụ cười thoáng qua, “Chúng ta về nhà.”

Nàng ngoan ngoãn gật đầu, “Được.”

Hắn nắm lấy tay nàng đi trên mặt đất băng giá, lưu lại một chuỗi dấu

chân trên mặt tuyết, rất nhanh bị gió tuyết giấu đi.

không lâu sau khi một nam một nữ này rời đi, bỗng nhiên một âm thanh

cực lớn vang lên, giữa gió tuyết đầy trời, chỉ thấy núi tuyết cao lớn sụp đổ,
tiếng gió vù vù, cực kỳ giống như khóc thảm, rất nhanh, gió tuyết vùi lấp,
hết thảy lại trở lại yên bình như cũ.

Chỉ là tuyết ở Bắc vực, hình như lại rơi càng nhiều.

… Tại bệnh viện tốt nhất ở thành phố A, trong một gian phòng bệnh, bác

sĩ và y tá đã bận rộn hồi lâu, khi trên máy móc cuối cùng cũng biểu hiện
tim của bệnh nhân đập vững vàng, mọi người đều nhẹ nhàng thở ra.

Khi những người khác từ từ rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người,

người đàn ông trung niên rốt cục không nhịn được mà nắm lấy áo của nam
thanh niên, ông rống giận, “Tôi nói rồi, phương pháp của cậu không dùng
được!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.