MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 65

Di cười:
- Anh thấy hắn giống Chí Hào quá phải không?
- Đúng giống thật. Thiên Bạch lắc đầu nói - Ban nãy vừa trông thấy hắn tôi
đã giật mình tưởng là... -
- Tưởng gì? Khả Di cắt ngang - Đừng có nói bậy nhé. Tuy là giống nhưng
mà hắn đâu có phải là Chí Hào.
- Đúng chỉ có hình dáng thôi. Triết nói - Chứ còn bản chất, tính tình thì
hoàn toàn khác hẳn.
- Anh ta...
Nhưng Bích Ngọc đã lên tiếng.
- Anh Chí Hào là một người toàn thiện, anh ấy có đầy đủ mọi thứ từ gia
thê, hoàn cảnh sống đến gia đình. Một người mà cuộc đời giống như con
thuyền thuận buồm xuôi gió trên biển lặng... Một người hạnh phúc... Vậy
mà lại không chịu hưởng, lại qua đời quá sớm. Còn cái anh chàng này, thì
chẳng có gì cả. Trưởng thành từ gian lao. Đứng lên bằng đôi chân của
mình. Nhưng lại có một tương lai khá sáng lạn. Cả hai hoàn toàn khác
nhau.
Mọi người yên lặng, không hiểu tai. sao Bích Ngọc lại nói như vậy?
Ngọc thấy mọi người nhìn mình hỏi:
- Đó không phải là sự thật sao mà mấy người nhìn tôi thế?
Khả Di lắc đầu.
- Chuyện của Chí Hào là chuyện đã qua rồi, tốt nhất ta không nên nhắc lại
ở đây. Và tôi thấy thì Ngọc cũng không nên để cho tình cảm của mình cứ bị
ray rứt mãi.
Bích Ngọc nhìn Di định nói gì đó lại thôi. Nàng biết bạn bè tốt với mình.
Lúc nào cũng muốn vực nàng dậy. Vì vậy Ngọc cười rồi nói:
- Thôi được. Từ đây về sau tôi sẽ không nhắc chuyện đó nữa, tôi sẽ cố gắng
lật một trang sử mới cho đời mình.
Triết vỗ tay.
- Vậy thì hay lắm. Để lật một trang sử mới. Tôi mời mọi người chầu rượu
hôm nay vậy.
- Uống rươu nữa à? Ngọc lắc đầu. Không được đàn bà con gái chúng tôi mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.