MẸ CHỒNG ĂN THỊT CẢ NHÀ NÀNG DÂU - Trang 135

chiếc ghế này, cho dù là không nói gì, chỉ nắm chặt bàn tay nhỏ xinh của
cô, ngồi yên lặng bên nhau cũng vô cùng hạnh phúc. Chẳng biết từ khi nào,
niềm hạnh phúc này lại trở thành nỗi đau xuyên thấu vào tận xương tuỷ?
Đại Lâm không hiểu tại sao lại ra nông nỗi này, tại sao một đôi vợ chồng
trẻ ân ái lại thành ra thế này, ai biết được đây?
Khi hạnh phúc đang có trong tay, không biết trân trọng giữ gìn, đợi khi đã
mất đi thì hối cũng không kịp nữa rồi.
Anh vẫn luôn cho rằng Thuý Thuý là vợ anh, không thể rời khỏi anh được,
mẹ anh cũng là một người mẹ hiền từ, chỉ cần Thuý Thuý hiếu thuận với
mẹ một chút, đáp ứng được tính hư vinh của mẹ khi vừa mới làm mẹ
chồng, cái gia đình này sẽ được hạnh phúc mỹ mãn! Nhưng tại sao mọi
chuyện lại diễn biết thành người mất, nhà tan cửa nát? Đi sai một bước, các
bước đều sai. Đại Lâm hoàn toàn tuyệt vọng về cuộc sống tương lai. Anh
lặng lẽ gần như không chút sinh khí, ngồi trên ghế, nước mắt cứ thế tuôn
rơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.