MẸ CHỒNG ĂN THỊT CẢ NHÀ NÀNG DÂU - Trang 202

lòng trào lên nỗi oán hận, Thúy Thúy hạ giọng: "Hết rồi. Chỉ xin anh cố
gắng hết sức cứu Hinh Hinh ra thật nhanh". Dương Chiến cười nhạt, nói:
"Tôi đồng ý với cô". Ngừng một lát, tiếp tục nói: "Còn nữa, giữa tôi và cô
không cần dùng đến chữ xin !" "Được". Thúy Thúy mệt mỏi nói.
Suốt cả quãng đường còn lại, họ không nói thêm gì nữa. Khi về đến nhà,
Dương Chiến xuống xe trước, bỏ mặc Thúy Thúy. Trước đây anh đều
xuống xe trước lịch sự mở cửa xe cho Thúy Thúy, rồi mới đóng cửa xe lại.
Lần này, sau khi anh xuống xe, đóng mạnh cửa buồng lái rồi một mình đi
vào nhà. Thúy Thúy từ từ xuống xe, cũng vào theo. Vào nhà, Dương Chiến
thay quần áo, mở đầy nước nóng vào bồn tắm, hơi nóng bốc lên nghi ngút,
anh mở vòi tắm hoa sen, để nó phụt thẳng vào mặt. Trong lòng anh rất bực
bội, nhưng không biết trút giận vào ai. Tối qua anh đã quyết định từ bỏ cái
máy móc chết tiệt đó, anh có đầy tiền, anh vốn không thèm quan tâm đến
lợi nhuận mấy chục triệu tệ hàng năm đó. Nhưng chỉ một câu"Tổng giám
đốc Dương" của Thúy Thúy và cuộc trao đổi điều kiện giữa họ sau đó hoàn
toàn phá tan sự nhượng bộ và áy náy của anh.
"Cô muốn trao đổi, thì tôi trao đổi! Cô đừng có hối hận là được!" Dương
Chiến hằn học nghĩ.
Tắm xong, sau khi cơ thể đã hoàn toàn ấm lại, anh đi xuống phòng khách ở
tầng dưới, phát hiện ra Thúy Thúy không hề đi tắm. Cô lặng lẽ ngồi trên
ghế sô-fa, ngẩn người nhìn lò sưởi, nhưng vẫn ôm chặt bức ảnh của mẹ,
bên cạnh để một chiếc va-li nhỏ. Dương Chiến nhìn thấy chiếc va-li nhỏ
dưới chân cô, trong lòng chợt căng thẳng.
Anh không nói gì, nhóm lò sưởi lên. Mặc dù cả ngôi biệt thự chung một hệ
thống lò sưởi, nhưng Dương Chiến lại rất thích nghe những tiếng nổ tí tách
của củi gỗ lúc đang cháy. Sau đó anh châm một điếu xì-gà, ngồi đối diện
với Thúy Thúy, dùng ánh mắt lạnh như băng ép cô mở miệng ra nói. Thúy
Thúy cúi xuống, khẽ nói: "Tổng giám đốc Dương, tôi đã phiền anh quá lâu
rồi, tôi đã hứa nói cho anh biết bí mật chế tạo máy, thì tôi nhất định sẽ thực
hiện. Hôm nay tôi sẽ chuyển ra ngoài ở". "Chuyển đi đâu?" Cơn bực bội
trong mắt Dương Chiến như thể bốc cháy ra khỏi lông mi mắt. Thúy Thúy
mặc kệ sự giận dữ của anh, bình tĩnh trả lời: "Thuê phòng, tôi vẫn còn chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.