MẸ CHỒNG ĂN THỊT CẢ NHÀ NÀNG DÂU - Trang 242

Hôm nay, thái độ của họ thực sự khiến Thúy Thúy đau lòng. Cuộc đời như
màn kịch, mỗi người đều đang đeo mặt nạ để diễn kịch, khi không cần cái
mặt nạ này nữa, lập tức vứt đi, rồi lại thay một chiêc mặt nạ khác để tiếp
tục diễn vở kịch cuộc đời. Lòng Thúy Thúy đau đớn xót xa, nhưng mắt lại
ráo hoảnh.
Cô lặng lẽ bước ra ngoài, tiếng cười phía sau lưng dâng cao như nước triều
dâng, từng đợt sóng cứ xô tới, đập tan trai tim đã bị tổn thương của Thúy
Thúy. Một vị phó giảm đốc thực sự không thể nghe lọt tai được nữa, thấy
Thúy Thúy bước đi lảo đảo, ông tự đặt mình vào vị trí của Thúy Thúy, cảm
nhận được nỗi tuyệt vọng và đau khổ mà Thúy Thúy đang phải chịu đựng.
Ông lập tức lên tiếng, bảo ai đến giờ về thì về, ai làm thêm giờ thì làm
thêm, không được làm ồn ào huyên náo. Mọi người hờn dỗi giải tán.
Dương Chiến và cô người mẫu Địa Trung Hải tiến vào khách sạn Vương
Triều, sau bữa tối, suốt cả một đêm họ quấn lấy nhau điên cuồng, đất trời
như quay cuồng theo họ, cả cơ thể đạt được sự thỏa mãi hoàn toàn. Còn con
tim thì sao? Có thể vốn không thể biết nó ở chốn nào? Thúy Thúy vẫn đi
làm bình thường, vẫn cố gắng làm việc như trước, chỉ là gần như không nói
gì nữa.
Đối với sự chế giễu, đồng tình lúc ngầm lúc tỏ của mọi người, cô tỏ ra như
thể không có việc gì xảy ra, vẫn giữ tư thế của một nhân viên cổ cồn trắng.
Đợi Vương Hinh ra khỏi ngục, sẽ là ngày mất của cô. Lặng lẽ tiến vào sự
yên tĩnh và bóng tối vĩnh hằng, đối với cô, đó có thể là một điều hạnh phúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.