suốt một ngày, thân thể đã mềm nhũn đến không chịu nổi, nàng
nhắm chặt mắt
Sau lưng truyền đến tiếng bước chân hơi nhỏ, Bách Lý cảnh
giác mở to mắt, toàn thân không khỏi cứng ngắt
“ Lý phi…” Là Lý Nam, Bách Lý đứng lên nhìn người ở phía
sau
"Lý tướng quân" .
“ Thật ra thì, người không cần để ở trong lòng”
Lý Nam dừng lại ở sau lưng Bách Lý, nghe tiếng tiêu trong
quân doanh truyền đến, vốn định nói lời an ủi, nhưng một câu
“ Lý tướng quân quá lo lắng, ta đột nhiên cảm thấy buồn bực
nên mới ra ngoài một chút” Bách Lý lại ngồi xuống lần nữa, trên mặt
đột nhiên cảm thấy lạnh như băng, tuyết rơi rồi, thời tiết biên giới
không thể so với phương Nam, khô ráo nhiều hơn
“ Lý tướng quân, ngươi không sợ ngươi ra đây, vương gia sẽ
đem lòng nghi ngờ sao?”
Bách Lý khẽ ngẩng đầu lên, nàng cười yếu ớt, con ngươi sâu
như nước : “ Ta không sao, ngươi trở về đi”
Lý Nam thấy Bách Lý lại không phục vẻ lãnh đạm, vô vị chỉ
đành lắc đầu, xoay người rời đi
Đầu tựa vào khuỷu tay càng ngày càng nặng, tuyết tựa hồ rơi
ngày càng nhiều, rơi vào mặt hồ yên tĩnh, sau đó liền bị nuốt sạch sẽ,
như chưa từng gợn sóng
Trong quân doanh, đèn dầu vẫn sáng rỡ như cũ, điệu múa
uyển chuyển như cũ, vũ nương dựa vào ngực của Tập Ám, một tay
cầm bình rượu, khóe mắt mị hoặc, trong mắt phong tình vạn chủng.
Tập Ám uống cạn ly rượu, trên mặt mặc dù tươi cười, chỉ là
đáy mắt thì lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Nam trở về
P.s: Các nàng không ủng hộ truyện của ta, buồn rồi * xụ mặt*.
Giận rồi nha!. Nghỉ chơi các nàng rồi :(
Tải eBook: www.dtv-ebook.com