MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 213

Hai tay Tập Ám khẽ dùng sức liền nhấc nàng lên, đầu gối vào

chỗ khuỷu tay của hắn, Bách Lý ảo não lên tiếng: "Đừng...."

"Kể từ hôm nay ngươi liền ở lại trong trướng của bổn vương,

đừng quên, ta nói rồi, đây là ngươi thiếu ta một năm." Tập Ám khều
khều một nhánh tóc trước ngực nàng, khóe miệng mị hoặc tà tứ.

"Vương gia, ngài cao cao tại thượng như vậy, ngươi nói cái gì

dĩ nhiên chính là cái đấy, nhưng ta không có nợ ngươi." Bách Lý sâu
kín lên tiếng, trong lòng giống như bị vét sạch không còn đường
xoay sở.

"Đi ra ngoài một năm, vẫn là không thay đổi sao, như thế nào,

không có ai dạy ngươi đối với nam nhân của mình phải thuận theo
sao?" Tập Ám không nóng không lạnh, nhìn không ra chút cảm xúc
nào bên trong.

"Ngươi nghĩ rằng ta đã trải qua một năm qua như thế nào?

Vương gia, thời điểm ngươi mang theo kỵ mã Ngân Giáp tìm khắp
các hẽm nhỏ Đại Thành, ngươi thật xác định là ta cùng người khác
chạy trốn, thật xác định mỗi một chỗ ngươi đều đã tìm qua sao?"
Bách Lý không đè nén được gầm nhẹ ra tiếng, âm thanh cũng trở
nên vụn nát.

Tay Tập Ám đặt trên hai vai nàng siết chặt, lông mày cau chặt

không nói một câu.

"Đương nhiên là không có, bởi vì ngươi đã quên hậu viện của

nhà mình, nghĩ đến cũng đúng, ngươi một lòng nhận định là ta cùng
người khác chạy trốn, làm sao ngươi sẽ nghĩ tới ta bị giam tại hậu
viện mấy tháng trời, cách ngươi gần như vậy, gần đến mức mỗi
ngày ta đều nghe thấy thanh âm của ngươi, ngay tại lúc ngươi hạ
lệnh để cho Lý Như đi vào cái ngày đó, ta ở trong kiệu nhìn ngươi,
lại không thể kêu thành tiếng, ngươi mặc áo choàng tuyết lang đứng
ở trong gió tuyết, mà ta lại chỉ có thể trơ mắt bị mang đi, những thứ
này ngươi cũng biết sao?" Mặt Bách Lý lạnh như băng, một đôi con
ngươi như nước thẳng tắp thu vào trong đôi mắt hẹp dài của Tập
Ám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.