MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 277

"Được." Tập Ám sủng nịch nhìn nàng một cái, cũng khó trách,

xã giao như vậy cả chính mình cũng cảm thấy mệt mỏi.

"Nhạc phụ đại nhân, Vương phủ còn có chút chuyện chờ

chúng ta về xử lý, ngày khác lại đến bái phỏng."

"Ăn cơm rồi hãy đi, ta đã gọi trong phủ chuẩn bị một chút món

ăn thường ngày, lập tức là có thể dùng bữa rồi." Bách Lý Sa Văn vội
vàng tiến lên giữ lại, chuyện của nhị nữ nhi, mình còn chưa kịp mở
miệng mà.

"Không được, tối mai còn phải tham dự tiệc rượu của phụ

hoàng, thời gian gấp gáp, còn chưa kịp chuẩn bị." Hiếm thấy Tập
Ám giao thiệp lễ độ như vậy, Bách Lý cười thầm, những lý do này
đều là bịa đặt đi.

"Này, nếu đã như vậy, Hội nhi, có rãnh rỗi thì trở về thăm cha."

Bách Lý Sa Văn thấy hai người ngày mai sẽ vào cung, tất nhiên là
không dám giữ lại lâu.

"Ta sẽ, đại nương, cha, các người bảo trọng." Mỗi lần nói những

lời trái lương tâm này liền cảm thấy mệt chết đi, đối mặt với những
người dối trá này, càng thêm mệt mỏi.

"Vương gia." Bách Lý Mạn Song không cam lòng muốn tiến

lên. "Các ngươi dùng bữa trưa rồi hãy đi." Thật vất vả, trông mong
qua được một năm rưỡi mới có thể thấy mặt một lần.

Tập Ám không nói, ôm lấy Bách Lý Hội hướng mọi người cáo

từ.

"Ngươi thả ta xuống............" Bách Lý Hội đung đưa bắp chân,

nhìn chằm chằm Tập Ám.

"Là ngươi tự mình ngồi lên, thân thể ngươi vẫn còn rất yếu, ta

ôm ngươi lên xe ngựa." Nghe vào làm sao lại xuôi tai như thế, Bách
Lý Hội cũng cảm thấy được có chỗ nào đó không thích hợp.

Đi qua bên cạnh Tiểu Mai, Bách Lý Hội xuyên thấu qua bả vai

Tập Ám khẽ mở miệng: "Tiểu Mai, vẫn còn ngây ngốc làm cái gì, hồi
phủ thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.