Cô gái cất giấu vẻ hâm mộ trong mắt, trở về vị trí bên trong xe
ngựa.
Tập Ám đưa tay chụp tới, đem lấy nàng ôm ở trước ngực, mệt
mỏi chống cằm ở trên vai của nàng, trên mặt viết đầy mệt mỏi.
Bách Lý Hội bỏ mặc cho hắn ôm, thân thể khẽ nghiêng về phía
sau, quyến luyến nhiệt độ của hắn.
Trong vương phủ.
Liễu Nhứ cùng với Liễu Duyệt ngồi ở trong lương đình, trên
người nữ tử, đang đắp một cái chăn thật dầy.
"Tỷ, thân thể không tốt cũng đừng ra ngoài hóng gió" Liễu
Nhứ đem chăn trên người nàng kéo lên, che kín cả thân thể.
"Cứ luôn ở trong phòng, rất là buồn bực, Nhứ nhi, nhân cơ hội
này ta liền ra ngoài một chút”, Liễu Duyệt nâng lên khuôn mặt nhỏ
nhắn không có chút huyết sắc nào, nụ cười cũng mang nét tái nhợt.
"Tỷ. . . . . ." , Nữ tử đem thuốc trong tay đưa đến tay nàng,
"Uống thuốc đi" .
Liễu duyệt nhận lấy chén thuốc, ngoan ngoãn uống vào, biết rõ
vô dụng, chỉ là không muốn làm cho người khác thương tâm.
"Nhứ nhi, ta biết rõ ngươi thích Vương Gia, khụ, khụ" Nàng
không thể kiềm chế ho mấy cái, gương mặt kìm nén đến đỏ bừng.
Liễu Nhứ đặt tay ở phía sau lưng của nàng, vuốt xuống nhẹ
nhàng.
"Nhứ nhi, tỷ tỷ hiện tại sắp không ổn, xem ra là sống không
qua mấy ngày, ta không yên tâm nhất chính là ngươi" Liễu Duyệt
nện nhẹ vài cái vào ngực, "Cho dù chết, ta cũng sẽ để cho ngươi như
nguyện" .
"Tỷ, ngươi sẽ không có việc gì”, Liễu Nhứ lo lắng nhìn nữ tử
trước mặt, "Ngươi phải dưỡng bệnh thật tốt" .
Liễu duyệt gật đầu cười, sao nàng lại không muốn sống thật
tốt?
★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★