Chương 8: Cô đĩnh
Gia Luật Thức cười nhạo nói: "Hội nhi, đừng khẩn trương."
Thân mình quả nhiên thoải mái hơn một chút, ngay khi tay hắn
sắp cởi xuống dây lưng, thân mình nàng lại lần nữa cong lên: "Khụ
khụ............."
Một ít chất lỏng ấm áp bắn trên mặt hắn, hai tay che trên mắt,
trong giây phút này, cũng vô lực buông thỏng xuống.
Bách Lý Hội đau đớn ho lên, thân thể theo đó cong lên, không
ngừng phun ra máu tươi, trên cái yếm màu trắng, nở đầy những đóa
hoa đỏ thẫm, xinh đẹp lụi tàn.
"Hội nhi............" Gia Luật Thức vội vàng ôm lấy nàng, đem
quần áo mặc lại cho nàng.
"Ta không sao, chỉ là cổ họng có hơi ngứa." Bách Lý Hội nằm
trong ngực hắn, khóe môi, dính đầy vết máu.
"Đi, ta mang ngươi đi tìm Hàn Hữu Thiên." Nam tử vội vàng
ôm nàng lên, bước về phía tuấn mã bên cạnh.
Hàn Hữu Thiên ở trong phòng nghiên cứu sách thuốc, cánh
cửa liền bị một tiếng "phịch" phá vỡ.
Gia Luật Thức ôm nàng vội vàng xông vào, vết máu trên khóe
miệng Bách Lý Hội đã khô cạn, người cũng không thở hổn hển như
trước kia nữa.
Đặt nàng xuống giường bên cạnh, Hàn Hữu Thiên bước lên
phía trước, một tay ấn lên cổ tay nàng.
Qua một hồi lâu, mới đứng dậy, sắc mặt ảm đạm.
Lòng Gia Luật Thức trầm xuống, xoay người: "Đi ra bên ngoài."
." Bách Lý Hội ngồi dậy ngăn cản: "Gia Luật Thức, chuyện gì
cũng đều không được giấu diếm ta."
Cuối cùng nam tử dừng bước, cân nhắc một lát sau gật đầu.