MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 580

giết người hay không, cho dù là thật, cũng phải cho các nàng phủ
định lại, cho dù, không từ thủ đoạn."

"Dạ." Hàn Hữu Thiên dừng một chút: "Vương......."
"Hàn Hữu Thiên, bệnh của ta, chỉ có ngươi rõ ràng nhất, Hội

nhi, chỉ có trở lại Nam Triều, trở lại dưới vây cánh của Tập Ám, ta
mới có thể yên tâm. Điều duy nhất ta có thể làm, chính là giúp nàng
thu dọn chướng ngại vật để trở về. Chỉ có một lần nữa nhận được tín
nhiệm của hắn, Hội nhi mới có thể an toàn."

"Nhưng là, ngài là người đã dấy lên toàn bộ mà? V............"
"Tới lúc đó, phỏng chừng, trên đời đã không còn Gia Luật Thức

nữa." Hắn đứng lên, tựa vào trước cửa sổ, bóng lưng, mang theo một
chút bất đắc dĩ, một chút cô đơn.

Hàn Hữu Thiên ngu ngơ tại chỗ, không nói nên lời.
"Hàn Hữu Thiên, chuyện này phải nắm chắt, đúng rồi, dã tính

của Tuyết Hồ trong cơ thể Hội nhi, một mai trở về Nam Triều, có
phải hay không bất cứ lúc nào cũng có thể phát tác?" Đây chính là
điều Gia Luật Thức lo lắng nhất.

"Qua mùa đông này, sẽ thường xuyên phát tác, đến lúc đó, liền

có thể là sống không bằng chết, mà vị thuốc dẫn có thể khắc chế
được dã tính này, đến nay, vẫn không ai biết."

Gia Luật Thức phiền lo ngó ra ngoài cửa sổ, vẫy tay, ý bảo Hàn

Hữu Thiên lui ra ngoài.

Hội nhi, tha thứ cho ta, không thể cùng ngươi gần nhau đến

trọn đời.

"Khụ khụ............" Tiếng thở dốc kịch liệt trong đêm tối, đặc biệt

chói tai.

Nội lực bỗng chốc không thể áp chế được, khí huyết nhanh

chóng tăng lên, phun ra, điều là máu khối đỏ sậm.

"Khụ khụ..........." Nam tử thở hổn hển, một tay vô lực chống

trên thành cửa sổ.

Đau đớn của ngươi, hãy để cho ta nhận thay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.