MẸ KẾ CỦA LỌ LEM - Trang 397

Thấy Vu Kiều ngầm chấp nhận, trong lòng Ân Á Minh sướng rơn, anh

bắt đầu hôn từ cổ lên, từ từ chạm đến môi của Vu Kiều, trong phòng bắt
đầu ấm lên……

Lúc Vu Kiều và Ân Á Minh xuống lầu đã hơn bồn giờ chiều, Chu Thục

Nhàn nhìn dáng vẻ của Vu Kiều hình như hơi khác lúc sáng, sắc mặt tốt
hơn nhiều, sau đó đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, thì liếc con trai một cái.

Ân Á Minh sờ mũi bóp vai cho Chu Thục Nhàn, “Mẹ, bữa tối ăn gì thế?”

“Ăn giò heo.” Chu Thục Nhàn cảm thấy vừa tức vừa buồn cười, nhưng

thanh niên ấy mà, bà cũng có thể hiểu được, như vậy cũng tốt, nói không
chừng có thể ẵm cháu sớm một chút.

“Ủa, con đâu có thích giò heo.” Ân Á Minh nghĩ đến giò heo liền thấy

tức ngực, hồi trung học, lúc nào trong nhà cũng nấu giò heo, nói là để bồi
bổ, học hành cực khổ rồi thì phải bồi bổ lại, lúc đó ăn đến ngán luôn rồi,
giờ hễ nhớ đến thì anh ăn không vô nữa.

“Con không thích nhưng có người khác thích, mẹ nghe mẹ của Kiều

Kiều nói, Kiều Kiều thích ăn giò heo nhất.” Chu Thục Nhàn nắm tay của
Vu Kiều đang ngồi ở một bên, “Kiều Kiều, lúc ăn tối con nhớ ăn giò heo
nhiều một chút nhé, tẩm bổ cho tốt, tốt cho da đó.”

Nói rồi bà giơ tay sờ mặt của Vu Kiều, “Xem da dẻ này này, chắc chắn

bình thường ăn không ít giò heo rồi, trơn mịn đến vậy, sinh một đứa con gái
giống như con thì thật có phúc.”

Vu Kiều thật sự hoảng sợ ngàn lần, đừng, đừng, làm ơn đừng giống con!

Con xui xẻo biết bao nhiêu năm rồi, vận may tốt mới gặp được con trai

của mẹ, nếu như con gái con giống con, sau này con sẽ phiền lòng đến chết
mất thôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.