MẸ KẾ CỦA LỌ LEM - Trang 417

Trên bài blog tự khai lịch sử đen, nghe nói kinh nghiệm phong phú lắm

đấy, nói thật trước kia Ân Á Minh nói đó là lần đầu tiên của anh cô còn
cảm thấy thần kì nữa, vẫn cứ cảm thấy với thân phận của Ân Á Minh thì
khả năng này quá nhỏ.

Vu Kiều cũng không để ý chuyện Ân Á Minh có quá khứ, chỉ là không

thích đối phương gạt cô, phải thì phải, không phải thì không phải, gạt người
ta có gì hay ho chứ, sợ cô quan tâm đến chuyện trai còn trinh à? Nhưng cô
chưa từng hỏi qua Ân Á Minh về chuyện này mà, là đối phương tự nói cho
cô biết đấy chứ.

Nhưng mà bỏ qua chuyện này không nói tới, sự bảo vệ và bày tỏ của Ân

Á Minh dành cho cô, cô vẫn rất là cảm động, cô rất vui mừng vì mình
không chọn lầm người, cuộc hôn nhân này tuy gấp gáp, nhưng kết quả rất
mỹ mãn.

Ân Á Minh vừa nghe đã thấy tủi thân, anh ôm eo Vu Kiều, làm mặt khổ

nói: “Cái này vừa nhìn là biết gạt người ta rồi mà, anh nói như vậy là để
tăng độ tin cậy thôi, có thể tiết kiệm được không ít nước miếng đó, em xem
mấy bình luận trên mạng thì biết hiệu quả tốt biết bao nhiêu, em không
khen anh thì thôi, còn nhăn mặt nhăn mày với anh nữa, anh không vui rồi
đó, anh muốn dỗi rồi đó!”

Đầu Vu Kiều đầy vạch đen, nói cái gì thế này, cái gì gọi là “anh không

vui rồi đó, anh muốn dỗi rồi đó” chứ, “……Nhưng thật sự em thấy anh
không giống lần đầu tiên.” Câu này cô nói hơi nhỏ.

Ân Á Minh hăng hái lên, “Kỹ thuật của anh tốt lắm phải không? Hết

cách, đây là tài năng trời phú cho, tự học thành tài, Kiều Kiều, sau này em
có phước rồi!” Anh nói với giọng điệu mờ ám, đầy khiêu khích.

Vu Kiều vỗ trán, cách nói chuyện của người đàn ông này càng ngày càng

không thể nghe được rồi, quả thật là không giới hạn mà, cô không biết kỹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.