MẸ KẾ CỦA LỌ LEM - Trang 432

là trắng và xám, cảm giác có thể khiến người ta tĩnh tâm lại, rất thoải mái.

Bước vào cửa, đối diện chính là một cụm ghế sô pha, phía sau là bàn làm

việc thật dài của Ân Á Minh, bên trái có hai giá sách, nhưng không có sách
gì cả, tất cả đều là tập hồ sơ, bên phải là một bộ sô pha lớn hơn, bên cạnh
còn có ti vi, cảm giác giống như là một phòng khách đơn giản, chỉ là nối
liền với phòng làm việc của Ân Á Minh thôi.

Phía sau bàn làm việc là một mảng cửa sổ sát đất cực lớn, phong cảnh

nhìn ra xa cực đẹp, thu hết cả trung tâm thành phố vào mắt, nhìn ra đó, cảm
giác như cả thế giới đều là của mình, rất sảng khoái!

“Người có bệnh sợ độ cao chắc chắn không thích hợp với phòng làm việc

này.” Vu Kiều để tay lên lớp thủy tinh nhìn xuống dưới, “Đứng ở đây cảm
giác thật sự rất tốt, sao anh có thể nghĩ ra…… Ưm!”

Đang nói thì Ân Á Minh đã áp sát từ phía sau, anh vây lấy vòng eo của

Vu Kiều, vùi đầu vào cần cổ trắng ngần của Vu Kiều hít nhẹ, sau đó thấp
giọng nói: “Em biết không, anh vẫn luôn khát khao có thể làm tình với em
ở nơi thế này.”

Vu Kiều bị dọa đến nói không nên lời, ở đây? Ở đây là cửa sổ thủy tinh

có được không hả! Tuy rằng vị trí bọn họ đang đứng rất cao, nhưng nếu
như có người dùng ống nhòm gì gì đó, chắc chắn có thể thấy rõ!

Dường như Ân Á Minh biết Vu Kiều sợ cái gì, có vẻ như anh rất hưởng

thụ cảm giác này, qua một lúc lâu mới thấp giọng nói: “Yên tâm đi, tấm
kính này ở bên ngoài không nhìn thấy bên trong đâu.”

Yên tâm cái mốc xì! Lẽ nào anh còn muốn làm ở đây thật hả! Cho dù bên

ngoài nhìn không thấy, nhưng tâm lý vẫn thấy sợ, cảm giác xấu hổ trần trụi
đó hoàn toàn không thể biến mất, có được không chứ hả!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.