MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 2: MA VỰC LÂU LAN - Trang 371

Theo lý mà nói, một người tuyệt đối không thể để lại hai xác chết, xem
ra trên mình Triệu Lão Biệt vẫn còn giấu giếm rất nhiều ẩn số khó giải…

Triệu Lão Biệt nhìn sắc mặt Tử Mã Khôi trầm ngâm bất định, chỉ cúi

đầu không biết đang nghĩ ngợi gì, lão bất giác thấy trống ngực gõ mạnh.
Không muốn lưu lại chốn này thêm một khắc nào, lão bèn cáo từ thêm
lần nữa: “Trông các vị như thể thần sai phật khiến, người nào cũng phi
phàm, nói đến nơi, làm đến chốn. Cho phép mỗ nói câu này, dựa vào ánh
sáng ngọn nến lù mù như mỗ, mà có ngày gặp được ánh trăng rạng rỡ
trên bầu trời bao la đúng là phúc phận ba đời nhà mỗ, chắc chắn là mỗ có
duyên phận từ kiếp trước với các lão gia. Ở đời, núi không chuyển thì
nước chuyển, nước không chuyển thì người chuyển, sau này không
chừng chúng ta lại có ngày trùng phùng, bây giờ thì mỗ phải cáo từ các
vị ở đây!” – Nói xong, lão quay người định đi.

Tư Mã Khôi thấy vậy nhíu mày thầm nghĩ: “Hay là mình cứ nói cho

Triệu Lão Biệt biết việc kiếp số trông thấy trong sa mạc, để vẹn toàn
nghĩa khí hai bên từng quen biết nhau năm đó; sau này, bất kể mỗi người
gặp phải kết quả thế nào, thì mình cũng không có gì hổ thẹn với lương
tâm.” – Nghĩ đoạn, anh bèn trèo lên cao. Triệu Lão Biệt chưa kịp chạy
thoát khỏi cửa động đã bị giật ngược trở lại.

Triệu Lão Biệt cứ ngỡ vì mình biết quá nhiều, nên mới bị hội người

này giết người diệt khẩu. Lão cuống quýt nói với Tư Mã Khôi: “Ối vị thủ
lĩnh ơi, cậu có muốn đoạt cái mạng già của mỗ cũng không hề gì, nhưng
phải để cho mỗ nói rõ ràng mấy câu trước khi xuống suối vàng mới
được. Chúng ta bèo nước tương phùng, trước giờ không thù không oán;
theo lý mà nói, thì cũng không có mắc mớ gì không thể tháo gỡ được.
Mỗ chưa từng làm hại các vị, đây ứng với chữ “nhân”, lại có lòng tốt
khuyên các vị đừng đi tìm miếu thần, là đắc với chữ “nghĩa”, cũng theo
quy tắc vòng qua đáy biển giang hồ, vậy là trọn chữ “lễ”. Các vị hỏi gì
mỗ trả lời nấy, không có điều gì biết mà không nói, hoặc nói không hết
lẽ, mỗ đem tất cả những gì mình biết nói tuốt tuột cho các vị, vì thế cũng
chiếm được chữ “trí”; mỗ đem hết ruột gan phơi bày trước mặt các vị,
miệng không bịa đặt hay nói khống câu nào, ấy là chữ “tín”. Mỗ đây lai
lịch đường hoàng đĩnh đạc, chiếm trọn cả năm chữ “nhân, nghĩa, lễ, trí,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.