MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 3: ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ - Trang 217

Chương 3.6: Vây bắt

Mặt Tư Mã Khôi biến sắc, tiếng bước chân rầm rập, như thể mấy ngàn
mấy vạn đôi chân đang hành quân thần tốc, mà lòng đất dưới Âm Hải
Cốc cơ hồ cách tuyệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài, thì đương nhiên
không thể đột nhiên xuất hiện nhiều người như vậy. Thứ gì có nhiều
chân dường ấy được nhỉ? Chẳng lẽ là con rết khổng lồ nằm mai phục
dưới lòng đất? Trong đầu Tư Mã Khôi bồng bềnh thoáng hiện lên hình
ảnh một con rết mọc toàn chân người, nhưng anh liền mau chóng xua tan
ý nghĩ gớm ghiếc đó, bởi vì sinh vật để lại dấu chân trên thảm rêu không
phải chỉ có một con, có lẽ là một chủng loại nào đó thường xuất hiện
theo hình thái bầy đàn. Nếu nhìn dấu chân để phỏng đoán, thì cơ thể sinh
vật này ắt hẳn không nhỏ; không chỉ vậy, mà nó còn có khả năng di
chuyển nhẹ nhàng như bay, bởi vậy mới không giẫm nát khúc gỗ mục,
bây giờ nghe động tĩnh vẫn còn ở xa, nhưng kẻ sắp đến chắc chắn không
mang ý đồ gì tốt đẹp. Anh đoán, chẳng bao lâu nữa chúng sẽ áp sát hội
anh.

Mấy người còn lại cũng lần lượt nhận ra tiếng động lạ, lòng người nào
người nấy đều trỗi dậy cảm giác ngộp thở đến khó hiểu. Hải ngọng sốt
ruột, lấy báng súng hất con bướm ma nằm phơi xác trên vòm nấm vân
chi xuống. Anh vừa nạp đầy đạn cho khẩu súng săn hai nòng, vừa nói
với Tư Mã Khôi: “Lũ bướm chết tiệt này có gì đáng xem đâu, nhìn mà
phát tởm, bọn mình mau rút thôi…”

Tư Mã Khôi thấy bụi nấm gỗ gần đó có hình dạng gần giống với nấm
linh chi trên núi, chỉ có điều chúng mọc trên thân gỗ mục, từng quầng
từng quầng nối liền san sát, trải dài mãi xa, cao thấp đan xen lẫn nhau,
cây thấp nhất cũng chừng nửa mét, cây cao nhất có khi lên tới ba đến
năm mét. Quầng nấm vân chi to dày, màu sắc sặc sỡ, đủ sức cho mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.