MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 3: ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ - Trang 279

Chương 4.4: QUÁI VẬT THỜI GIAN

Người xưa lợi dụng đá trầm tích dưới địa tầng, gia công đục

đẽo thành chiếc hộp đá, nó hòa thành một thể với tượng linh thú.
Bề mặt hộp nổi chi chít vết rạn nứt và bị rêu xanh, dây leo che phủ,
khiến nó mang một màu xanh thẫm u uất. Cả hội đứng tại chỗ nên
chỉ có thể quan sát một phần nhỏ của hộp từ một góc độ nhất định,
vậy mà vẫn thấy ở đó toát ra vẻ thần bí đáng kinh ngạc.

Nhị Học Sinh lau lớp bụi trên cặp kính, mở to hai mắt nhìn thật

kỹ. Anh chàng ngơ ngẩn lẩm bẩm: “Đây là chiếc hộp của Sở U
Vương sao?”

Tư Mã Khôi cũng cảm thấy rất đỗi ngạc nhiên. Chiếc hộp đá

trông có vẻ rỗng ruột, bên trong chắc dùng để chứa đồ, nhưng trên
thế giới làm gì có chiếc hộp nào lại khổng lồ dường vậy? Vả lại, nó
cũng không giống với quan tài đá chứa xác chết. Anh bỗng nhiên
nhớ lại bức bích họa khi trước từng xem qua trong huyệt động.
Trong bức bích họa cổ mà tiền nhân để lại từ hơn hai ngàn năm
trước thường xuất hiện một con vật kì dị trông hao hao con rùa đầu
rồng, có đầu nhưng không có mặt, tay cầm nến đứng giữa cõi hỗn
độn, lưng cõng bánh xe. Nó có dáng dấp tương tự với con rùa cõng
bia, có lẽ nó chính là con thú kì dị nằm bên dưới chiếc hộp đá. Chỉ
có điều, anh không ngờ nó lại to lớn đến vậy.

Thắng Hương Lân nói: “Thời cổ đại có truyền thuyết ‘hàm tải’.

Con quái vật bò trong cõi hỗn độn tên là ‘tài’, chiếc hộp nó cõng
trên lưng là ‘hàm’.”

Hải ngọng chưa hiểu ý cô, ngẩn người hỏi: “Tải gì? Tải vải hay

tải bã mía?”, Thắng Hương Lân giải thích: “Là tải trọng chứ không
phải tải bã mía hay tải vải. Nó chỉ là con quái vật tồn tại trong
truyền thuyết, hoặc có thể nói nó là một loài linh thú, hình dạng
tương tự con rùa đầu rồng, lưng cõng thiên địa vạn vật, di chuyển
từ quá khứ đến tương lai. Giải thích theo quan điểm hiện tại, thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.