MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 358

còn con đường chết, vấn đề là người nào có thể đang tâm ra tay giết chết
bạn đồng hành của mình?

hoatanhoano.wordpress.com

Tư Mã Khôi nhớ lại chuyện của Nhị Học Sinh, anh biết không thể nhận ra
“gian phòng” nếu chỉ thông qua các biểu hiện bề ngoài, anh rất hối hận vì
lúc trước đã không chép dòng chữ khắc trên tấm bia Bái Xà vào cuốn sổ,
suy đi tính lại mới thấy chỉ dòng chữ ấy mới có thể xác định được rốt cuộc
ai là “gian phòng” mà thôi.

Thắng Hương Lân nói với giọng đầy lo âu: “Nếu vô tình mang Nấm mồ
xanh ra khỏi lòng đất thì đúng là chết trăm lần cũng không chuộc hết tội
rồi”.

Hải ngọng đưa ra ý kiến: “Nếu ai cảm thấy mình đã ăn thịt người chết, thì
nhân lúc chưa muộn hãy tự giơ tay lên, ngày xưa các cụ nói câu nghe chí
phải ‘núi giấu ngọc, núi xanh non; cát giấu vàng, cát phát sáng; quỷ thai
giấu trong phủ tạng, lời ăn tiếng nói đều bất bình thường…”

Tư Mã Khôi nói: “Không chừng tất cả chúng ta đều đã biến thành ‘gian
phòng’ mà không hay ấy chứ, đây đâu phải vấn đề của riêng ai, phải mau
chóng nghĩ cách phân biệt chính xác mới được!”

Hải ngọng bảo: “Nếu quả thực không còn cách nào khác, nếu không thể
nhận ra…”, nói đến đây, anh chỉ ngón tay vào huyệt thái dương của mình,
rồi tiếp lời: “… Thì chi bằng chúng ta cứ bắn một phát vào đây, thi thể chìm
xuống biển, như vậy mới đảm bảo không xảy ra sự cố gì, mọi người đi
trước, tôi chặn hậu, chúng ta hẹn gặp lại kiếp sau vậy!”

Tư Mã Khôi sớm chẳng màng đến chuyện sống chết, anh không hề nghĩ
mình có thể thoát khỏi cửu tuyền, huống hồ lần trước bị bom địa chấn mang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.