MẸ TRONG TÂM TRÍ CON - Trang 49

cứ lý do gì mà rời bỏ tôi. Chính vì thế, tôi yêu và biết ơn mẹ hơn bất kỳ ai
trên đời này.

Đối với tôi, mẹ không phải bà tiên, cũng chẳng phải vị thần, bởi chưa

chắc đã có một bà tiên nào vì tôi mà hy sinh nhiều như thế, cũng chẳng có
vị thần nào yêu thương tôi nhiều như vậy. Tôi chưa bao giờ muốn so sánh
mẹ với bất kì ai, mẹ là duy nhất. Đơn giản đó là mẹ tôi, ngắn gọn mà sao
cao cả, thiêng liêng đến thế.

Tôi muốn giữ những hành động "bé xíu dễ thương" của mẹ cho riêng

mình. Nhưng hôm nay, hãy để tôi bật mí đôi chút. Mỗi sáng tỉnh dậy, tôi
nhớ cái lay vai nhẹ nhàng của mẹ; mỗi tối, tôi lại chìm vào giấc ngủ trong
vòng tay ấm áp ấy.

Thỉnh thoảng, em tôi hay gắt lên khi tôi giành chỗ nằm cạnh mẹ với

nó: "Chị lớn rồi sao không ngủ riêng đi". Những lúc ấy tôi chỉ cười, tiếp tục
giành lại vị trí của mình. Ngủ riêng rồi, sao còn được tận hưởng những cử
chỉ ngọt ngào ấy nữa nhỉ?

Có ai đó nói rằng, để viết được một câu nói thể hiện tình yêu thương

đối với mẹ, đó là cả một quá trình. Tôi hiểu, những việc làm tưởng như đơn
giản, ai cũng làm được nhưng thực sự ngoài mẹ, chẳng ai tự nguyện vì ta
mà nấu ăn, giặt giũ, chăm bẵm và không đòi hỏi gì.

Mẹ tôi luôn thầm lặng chăm sóc, luôn vì tôi mà hy sinh. Ai dám nói

phụ nữ là phái yếu. Mẹ là người vô cùng mạnh mẽ. Mẹ chưa từng nói to
hay đè nặng lên tôi áp lực nào, nhưng sâu trong thâm tâm, ý nghĩ, tôi biết
mình phải báo hiếu, đền đáp lại cho mẹ những năm tháng thanh xuân vất
vả. Điều đó vẫn luôn thường trực, và ngày ngày, đang dần biến thành hành
động.

Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi,

Và mẹ em chỉ có một trên đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.