MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 124

Tô Hồng Tụ làm yêu thuật, thật ra những âm thanh Tôn Kiệt vừa mới

nghe kia cũng không phải là ảo giác của hắn, mà vì Tô Hồng Tụ cự tuyệt
hắn, vì để cho hắn hoàn toàn chết tâm với nàng, cố ý thi triển yêu pháp trên
người hắn.

Nhưng nàng không ngờ những âm thanh này chẳng những không khiến

Tôn Kiệt chết tâm, ngược lại giống như một tấm bùa chú bằng máu xé nát
lòng hắn, ép hắn gần như điên cuồng.

“Không phải vậy, không phải thế, nàng đừng đi, vừa rồi ta... Không có ý

đó...”

Tôn Kiệt lung la lung lay, tròng mắt đầy máu, hai quả đấm nắm chặt

thành quyền bên người.

Khóe mắt hắn nứt đến tận cùng, đau đến không muốn sống, dáng vẻ vừa

nhìn cực kỳ giống như một đầu thú bị người vây chặt xung quanh, đẩy vào
bước đường cùng.

Cơ thiếp bên người hắn cũng bị dáng vẻ điên cuồng này hù sợ, nào còn

ai dám quấn lấy hắn? Rối rít không tự chủ tản ra bên ngoài thành một vòng.

Tôn Kiệt trơ mắt nhìn bóng dáng xinh đẹp nhu nhược của Tô Hồng Tụ

từng bước một biến mất nơi khúc quanh lầu hai. Hắn vươn tay, định giữ Tô
Hồng Tụ lại, chỉ cảm thấy huyết khí ở ngực mình cuồn cuộn từng trận, hắn
hoàn toàn không có cách nào cử động, cho dù hắn động ở đâu, cho dù hơi
nhúc nhích đầu ngón tay, sẽ giống như một sợi tơ mỏng kéo trái tim của
hắn, ngực hắn lập tức đau nhức tê tâm liệt phế.

Hắn trợn to mắt, nghĩ cẩn thận nhìn kỹ Tô Hồng Tụ, nhưng âm thanh

kia giống như lời niệm chú quanh quẩn quấn quýt bên tai hắn, xua đi không
được.

Nàng sẽ không coi trọng ngươi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.