MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 280

Lương Hồng Xu dùng tay áo lau nước mắt, thấp giọng, đáng thương

nói: “Dật Đình ca ca, muội... Muội chỉ không yên lòng để một mình huynh
ở bên ngoài, sắc trời đã trễ như vậy, huynh theo muội về đi.”

Sở Dật Đình vừa nghe đến bốn chữ “Theo muội về đi” này, cơ mặt

mạnh mẽ co lại, Tô Hồng Tụ tò mò nhìn hắn, vụng trộm thò tay chạm lên
lồng ngực hắn, sử dụng thuật đọc tâm với hắn.

Vừa đọc được, nàng thiếu chút nữa sợ ngây người.

Thì ra sau hôm đó, Sở Dật Đình từng trở lại trạm dịch một lần, bị Lương

Hồng Xu tìm một đám người chặn trong phòng, còn cởi quần áo ra, mặt
dày mày dạn nhất định bò lên giường của hắn.

Tô Hồng Tụ lập tức trừng lớn hai mắt, vừa kinh ngạc, vừa bội phục nhìn

thẳng Lương Hồng Xu.

Nàng chỉ biết trên đời này có vài người làm ra chuyện đến không biết

xấu hổ, lại không biết có người có thể không biết xấu hổ đến mức này, lúc
ấy Sở Dật Đình bị mười mấy thị vệ cường tráng khỏe mạnh liều chết chặn
trong phòng, Lương Hồng Xu lại không chút kiêng dè, vì bò lên giường Sở
Dật Đình, cởi toàn bộ áo, chỉ còn lại một cái yếm, thật sự có thể nói không
da không mặt, bất chấp tất cả.

Mặt trong mặt ngoài đều không muốn rồi.

May mà võ nghệ Sở Dật Đình cao cường, khinh công càng tuyệt vời,

bằng không, hắn đã sớm không giữ được trong sạch!

Tô Hồng Tụ nhìn Sở Dật Đình nghiêm mặt, sắc mặt xanh mét, lại nhìn

vẻ mặt ghen ghét, đau lòng muốn khóc của Lương Hồng Xu, tròng mắt
xoay xoay, từ phía sau nghênh ngang, không chút kiêng dè mà thò tay vào
trong vạt áo Sở Dật Đình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.