MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 324

Sở Dật Đình cũng không dịch dung, nhưng trên mặt Tô Hồng Tụ lại bị

hắn bôi sơn đen, hoàn toàn thay đổi, có thể nghĩ, suốt dọc đường người
khác dùng ánh mắt như thế nào nhìn hai người bọn họ.

“Nam nhân này thật sự tuấn tú, đáng tiếc, một đóa hoa tươi cắm trên bãi

cứt trâu, sao cưới một phu nhân bình thường như vậy?”

Suốt dọc đường, tất cả những người Tô Hồng Tụ gặp phải, gần như

trong đầu đều có ý nghĩ như vậy.

Sở Dật Đình là hoa tươi, nàng là cứt trâu.

Chọc tức nàng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, quai hàm phồng lên, dọc đường

đều không ngừng quay tới quay lui trên lưng Sở Dật Đình, quậy ầm ĩ nhất
định khiến hắn thả nàng xuống.

Sở Dật Đình không thèm để ý đến nàng, chỉ khi đi ngang qua cửa tiệm

bán mứt hoa quả, cõng nàng đi dạo một vòng, lúc đi ra, chỉ thấy trong ngực
Tô Hồng Tụ trên lưng hắn đầy bao lớn bao nhỏ, trong miệng nhét đầy căng,
đôi mắt vui vẻ đến mức nhíu lại, đã sớm quên người khác đều không quan
tâm đến nàng mà gọi là cứt trâu.

Tô Hồng Tụ không biết Sở Dật Đình muốn đưa nàng đi đâu, nhưng mà,

ở cùng một chỗ với Sở Dật Đình thật vui vẻ, hắn không chỉ mua đồ ăn cho
nàng, còn sẽ chăm sóc nàng, còn có thể bảo vệ nàng, dù sao nàng tuyệt đối
không muốn ở trong nhà tại Đại Chu kia, nên yên tâm thoải mái nằm sấp
trên lưng Sở Dật Đình, tùy ý hắn mang theo nàng đi một đường về phía tây.

Tô Hồng Tụ không biết, Sở Dật Đình vốn dẫn nàng rời khỏi Đại Chu,

mang vào Tây Kinh Đại Lương, chính là đất phong của hắn.

Tây Kinh cách kinh thành Đại Chu rất gần, hai người chỉ đi ra khỏi cánh

rừng kia, Sở Dật Đình đã trở lại lãnh địa của hắn, đương nhiên không cần
thiết mang nón che mặt, che che giấu giấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.