MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 489

Có thể do sắc mắt Tô Hồng Tụ quá trắng, giọng nói quá bén nhọn, mấy

nha hoàn kia bị giật mình, một người trong đó vội vàng hấp tấp nói: “Đúng,
đúng...”

Bây giờ Tô Hồng Tụ đã không nghe rõ giọng nói nha hoàn rồi, chỉ cảm

thấy bên tai vang lên ong ong ong ong, nhìn cái gì cũng mơ mơ hồ hồ, ba
bốn bóng dáng liên tiếp.

Nàng gần như tốn toàn hơi sức, mới miễn cưỡng hỏi ra từ trong cổ

họng: “Sao hắn phải đi? Ta lập tức phải gặp Phụ hoàng của hắn rồi, chân
tướng lập tức rõ ràng rồi, tại sao lúc này hắn lại muốn bỏ ta lại?”

Tô Hồng Tụ bị tin tức Sở Dật Đình đột nhiên rời đi đả kích đến đầu

váng mắt hoa, tim giống như bị một bàn tay vô hình không nhìn thấy bóp
chặt, ngay cả pháp thuật duy trì lấy thân người cũng quên, cả khuôn mặt lập
tức trở nên trắng trắng sắc nhọn, giống như hồ ly, lúc lại biến về người, dọa
sợ nha hoàn, giọng nói cũng bắt đầu run rẩy: “Nô... Nô tỳ không biết, chỉ
nghe loáng thoáng được Thục phi gì đó, nốt ruồi gì đó, còn hồ ly gì đó.”

Tô Hồng Tụ nghe xong lời này đã hiểu, ngày hôm qua lúc nàng và Sở

Dật Đình ngủ cùng nhau, bởi vì sợ nóng, cởi áo ra, lộ ra nốt ruồi đỏ trên
cánh tay hồ ly.

Nếu như mẫu phi Sở Dật Đình cũng là hồ yêu, như vậy trên cánh tay

nàng nhất định cũng có nốt ruồi đỏ giống vậy.

Không cần phải đoán, Trương Trấn kia nhất định đưa bức họa cánh tay

trần của Thục phi cho Sở Dật Đình nhìn, Sở Dật Đình nhất định phát hiện,
trên người nàng và mẫu phi hắn đều có nốt ruồi đỏ giống nhau.

Sở Dật Đình nhất định đã nhận định nàng chính là Thục phi rồi.

Chỉ bởi vì một nốt ruồi, hắn đã coi nàng thành Thục phi, hắn cứ như

vậy, một câu cũng không hỏi nàng, đã một mình chạy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.