MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 822

ngác ngừng lại, mắt không chớp nhìn thẳng vào nam nhân áo trắng bồng
bềnh giữa không trung, anh tuấn phi phàm.

Cùng lúc đó, Sở Hiên và Tôn Kiệt cũng đều dừng lại chú ý đến nam

nhân xuất hiện giữa không trung.

Lúc đầu nhìn thấy bóng dáng màu trắng xuất hiện trước mắt mình,

chẳng hiểu tại sao, cả lồng ngực Tôn Kiệt giống như muốn nổ tung, trước
mắt lập tức đỏ tươi một mảnh.

Sở Hiên không nói một lời, buông Tôn Kiệt bị mình túm trong tay ra,

thân hình đột ngột nhô lên từ mặt đất, giống như chim ưng vỗ cánh bay lên,
dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mãnh liệt nhào đến bóng trắng kia.

Tôn Kiệt cũng sững sờ, ngừng động tác trong tay, ngơ ngác nhìn bóng

trắng xa xa, ngay lúc này, đột nhiên đầu đau như muốn nứt toác ra.

Trong nháy mắt, tuyệt đối không tránh kịp hình ảnh như tia chớp bổ

nhào vào đầu Tôn Kiệt, những quá khứ hắn đã từng liều mạng cố quên, Tô
Hồng Tụ ở trong tửu lâu không chút do dự từ chối hắn, thậm chí trở lại rất
lâu trước kia, lâu đến mức hắn hoàn toàn quên mất, tất cả cảnh tượng giống
như đèn kéo quân, một vài bức, một vài tấm tranh thoáng hiện ra trong óc
Tôn Kiệt.

Văng vẳng loáng thoáng, trước mắt Tôn Kiệt giống như xuất hiện một

thứ lông mềm như nhung, trắng như tuyết mượt mà.

Tập trung nhìn vào, thì ra là chín cái đuôi của tiểu hồ ly dáng dấp nho

nhỏ mềm mềm.

Tiểu hồ ly thật đáng yêu, thật trắng, thật mềm mại, lại quá thơm.

Lần đầu tiên gặp nàng, hắn đã bị nàng mê hoặc thật sâu, thề không phải

nàng không lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.