MINDSET - TÂM LÝ HỌC THÀNH CÔNG - Trang 195

thủ hàng đầu quốc gia lúc bấy giờ là Diana Taurasi từ Connecticut và
[Duke’s Alana] Beard”. Thành tích thi đấu của Tillis thường tỉ lệ thuận với
năng lực mà cô-nghĩ-là-cô-có.

Cô trở nên căng thẳng cực cùng khi mọi người đặt nhiều kỳ vọng

vào cô và mong muốn cô thi đấu tốt hơn. “Tôi cảm giác như thể tôi phải ra
sân và ghi được một cú triple-double, một cú dunk 360 độ thì khi đó mọi
người mới nói ‘Ồ, cô ta cũng không tệ lắm đâu.”

Tôi không nghĩ mọi người muốn Tillis làm được điều bất khả thi.

Tôi nghĩ họ chỉ muốn cô phát huy năng lực của mình tới hết mức có thể.
Tôi nghĩ họ muốn cô tập trung phát triển những kỹ năng mà cô cần để đạt
được những mục tiêu mà cô đề ra.

Lo lắng trở thành “người vô hình” không phải là lối tư duy có thể

kích thích và giữ cho những nhà vô địch đứng vững ở ngôi vị đỉnh cao. (Dù
việc này khá khó khăn, nhưng có lẽ Tillis nên ngưỡng mộ bố mình vì đã nỗ
lực hết mình, thay vì coi thường ông vì đã không đứng đầu). Để trở thành
một-ai-đó không phải là một thứ được quyết định từ việc bạn thắng hay
thua. Một-ai-đó là những người đã dồn hết tất cả sức lực và tâm trí họ có
vào điều họ làm. Nếu biết cống hiến hết mình, không chỉ trong khi thi đấu
mà cả lúc luyện tập, thì Iciss Tillis cũng đã có thể trở thành một-ai-đó.

Còn đây là câu chuyện về một lối tư duy khác. Candace Parker, cao

1m92, lúc bấy giờ là một học sinh cấp ba 17 tuổi của trường Naperville
Central High gần Chicago, người chuẩn bị tới Tennessee chơi cho đội Lady
Vols dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên lẫy lừng Pat Summitt.

Candace có một người bố rất khác với Iciss, một người bố luôn dạy

cô một bài học cũng rất khác: “Nỗ lực con bỏ ra khi làm điều gì đó sẽ cho
một kết quả tương xứng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.