và viết những bản thảo đầu tiên. Anh cũng thúc giục cô liên lạc với một
người họ quen – một họa sĩ để phác họa những câu chuyện của cô. Trong
mối quan hệ này, mỗi cá nhân đang giúp người còn lại làm những việc họ
muốn làm và trở thành người họ muốn trở thành.
Cách đây không lâu, tôi đang nói chuyện với một người về quan
điểm của một số người về việc nuôi dưỡng trẻ nhỏ - rằng cha mẹ đóng một
phần rất nhỏ trong quá trình phát triển của con. Để giải thích cho quan điểm
đó, cô ấy nói nó giống như một cuộc hôn nhân vậy: “Mỗi người đều phải
cần chủ động bước vào mối quan hệ, và bạn không thể mong đợi sẽ thay
đổi được con người của đối phương.”
Tôi trả lời “Tôi lại nghĩ khác. Với tôi, mục đích của hôn nhân là để
khích lệ sự phát triển của đối phương và nhờ họ khích lệ sự phát triển của
bạn.”
Ý
tôi không phải là bạn muốn thay đổi toàn bộ người kia, làm
người kia thấy rằng con người trước đây là không đủ tốt. Ý của tôi là, giúp
đỡ người bạn đời, trong mối quan hệ của mình, đạt được những mục tiêu và
phát triển hết cỡ tiềm năng của họ. Đó mới là ứng dụng thực tế của một Tư
Duy Phát Triển.