MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 267

Chu Bác ôm hai mỹ nhân, ở trên giường uống rượu. Quản gia đi đến

ghé vào tai hắn thì thầm, rồi nghiêm chỉnh đứng ra phía sau hắn.

Hắn ngẩng đầu thấy chúng ta đến, chậm rãi cười.

Hắn coi như còn khách khí cùng Lâm Phóng ân cần chào hỏi.

Chợt nhìn về phía ta: “Tiểu Thanh Hoằng, ngươi tới đây.”

Lời vừa nói ra, mọi người đều trầm mặc.

Hắn lại cười nói: “Sớm nghe nói về ‘mặt ngọc sát thần’ Ôn Hựu cùng

‘công vân tiên tử’ Chiến Thanh Hoằng gắn bó như hình với bóng, đều là
tuấn nam mỹ nữ, xem ra quả nhiên không giả.” Hắn đi tới, hướng về phía
Hoắc Dương bên cạnh ta nói: “Ôn thiếu hiệp, ngưỡng mộ đã lâu.”

Hoắc Dương không lộ ra biểu tình gì, mọi người tiếp tục lặng im.

Lâm Phóng cười nói: “Tử Tô cùng Thanh Hoằng là hai trợ thủ nhất đắc

lực nhất của ta.”

Chu Bác quay lại nhìn hướng Ôn Hựu: “Này vị là?”

Ôn Hựu chắp tay: “Tại hạ Tương Định.”

Tương Định là tên một trong hai mươi bốn hộ vệ của sư phụ.

“Chu công tử, ý tứ của Lâm mỗ tới đây lần này, chắc hẳn ngươi cũng đã

rõ ràng. Công tử nắm trong tay hơn phân nửa thế lực võ lâm Giang Châu,
nếu nguyện cùng chúng ta hợp tác, sau này đối với việc làm ăn của ngươi
chỉ có lợi không có hại.”

“Ồ?” Chu Bác liếc nhìn Lâm Phóng, rồi quay trở lại vị trí chủ vị, tiếp

tục ôm lấy hai mỹ nữ, “Lâm minh chủ mời cứ nói, có ưu đãi gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.