MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 39

Chợt nghe được một giọng nam trầm thấp cực kỳ dễ nghe truyền vào

trong tai: “Về chuyện Noãn tâm châu, ngày sau cùng ngươi tính tiếp.”

Tiểu Lam nội lực không đủ, vẫn chưa nghe thấy, có chút nghi ngờ nhìn

sắc mặt của ta.

Bước chân dừng lại, ta trơ mắt nhìn hắn theo hai tên đạo sĩ đi xa, thoạt

nghĩ sắc mặt chính mình hiện tại rất khó coi.

Không thể không thừa nhận, ta thậm chí có chút sợ hắn.

Dù hắn đã bị ta hạ dược!

Có chút nhụt chí đem Tiểu Lam đuổi đi, lòng ta không cam chịu đuổi

theo ra mấy con phố, lại không thấy tung tích của hắn.

Linh cơ khẽ động, vòng vèo một hồi lại về Tôn Ký.

“Ngươi tìm hai người đạo sĩ kia? Họ là đạo sĩ ở tây giao hồi Tiên

Quan.” Lão Tôn nhăn mi: “Nơi đó rất khó vào.”

———-

Trước kia phụ thân mắng, đạo sĩ đều là lũ ngu xuẩn hại nước hại dân,

không có cái gì tốt.

Quả nhiên không giả.

Tiên Quan nằm ở thành Tây phong cảnh cực đẹp, chiếm cứ phạm vi

mấy trăm dặm. Bởi vì là hoàng gia đạo quan, nên dân chúng tầm thường
không được tiến vào.

Bất quá làm sao ngăn được ta?

Ta xách váy, men theo đường nhỏ trong núi, một đường bay vút lên trên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.