MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 460

Lâm Phóng đã sớm cùng dẫn dắt một đội quân tinh nhuệ khác của

chúng ta tụ với người của Thanh Du, diễn luyện. Vì cướp Đê Phượng
Chương cũng là một trong những chuyện quan trọng hàng đầu. Ta ước
chừng Lâm Phóng cùng Chu Phưởng vẫn còn tồn tại ý nghĩ trong đầu —
nếu như chúng ta đốt lương thảo, Chu Phưởng từ phía đường sông phía
nam tấn công Miện Dương không có thành công, như vậy bọn hắn là nghĩ
muốn gây lũ cho Miện Châu thành đi!

Nói như thế, tất cả thành Miện Châu dường như sẽ không còn người

sống sót — còn có đám người Hoắc Dương vẫn ẩn nấp trong thành!

Cho nên chúng ta nhất định phải thành công! Ta nhìn lá cờ nhỏ trước

mặt cách chúng ta hơn hai mươi trượng, âm thầm hạ quyết tâm.

Tuy rằng có thời gian ba ngày chuẩn bị, nhưng luyện cho tới trưa, ta

cùng sư phụ phối hợp đã khá thuần thục. Chỉ là phương pháp vô cùng hung
hiểm, chỉ cần hơi có dị động, sư phụ có thể sẽ bị nước sông Dậu cuốn đi.
Chúng ta lại nghĩ nửa ngày, cũng không có tìm ra biện pháp tốt hơn.

Đến trưa, Lâm Phóng tới xem chúng ta.

“Ra sao?” Hắn dò hỏi.

“Nghĩ là có khả năng ứng phó.” Sư phụ nói: “Chỉ là khổ Hoằng Nhi,

nàng không biết bơi, lại phải liên tục phóng qua hai mươi trượng. Nếu sơ
sẩy chỉ có một con đường chết.”

“Không biết bơi?” Lâm Phóng có chút kinh ngạc: “Thực sự không còn

người nào khác khinh công có thể dùng?”

Ta có chút không vui nói: “A Phóng, có biết bơi hay không không trọng

yếu. Bởi vì ta căn bản sẽ không thất thủ.”

Lâm Phóng nhíu lại mi: “Khẩu khí rất lớn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.