MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 741

Mẹ run giọng nói: “Rốt cuộc là ai?”

Cha nhìn mẹ, giọng nói mềm đi mấy phần, nhưng sắc mặt vẫn xanh mét

như cũ: “Còn có thể là ai, đồ đệ tốt của nàng!”

Mẹ ngây ngốc: “Nữ nhi, hắn có thể lớn hơn ngươi gần hai mươi tuổi!

Hắn năm nay đã ba mươi ba đi? Ngươi mới mười lăm……”

“Mẹ, con thích hắn. Chính là muốn cùng hắn ở một chỗ, chết cũng cùng

một chỗ!”

“Thế sao đến nay hắn vẫn chưa tới?” Cha đánh rơi chén trà đệ đệ mang

tới, trong giọng nói tràn đầy sát ý: “Ngươi mang nghiệt chủng của hắn, hắn
lại không tới?”

“Hắn ba mươi mấy năm không gần nữ nhân, chúng ta cũng là tình tự

nhiên đến……” Nữ nhi quật cường biện giải, lại bị đệ đệ cắt ngang.

“Cha…… Hoắc Dương nhiều tuổi một chút, nhưng ta nghe qua chuyện

của hắn, đích xác là anh hùng……” Đệ đệ bình tĩnh phân tích.

Một trận gió mạnh xẹt qua, mấy tiếng truyền đến theo đó là mấy hộ vệ

được phái đi tìm Hoắc Dương toàn bộ bị ném trở vào trong viện.

Một người toàn thân hắc y, mái tóc dài bó lại phía sau, năm tháng dường

như vẫn chưa lưu lại vết tích trên mặt hắn, nhìn bộ dạng cùng lắm chỉ mới
hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, nhưng so với bộ dạng năm đó, lại thêm mấy
phần ổn trọng cùng tang thương.

“Xin lỗi! Trên đường gặp phải thích khách của Triệu quốc, ta phải

ngừng mấy ngày, nên tới muộn.” Người không để ý đến vẻ phẫn nộ của cha
cùng bộ dạng trợn mắt há mồm của mẹ, hắn coi như bọn họ không tồn tại.
Lập tức đi đến trước mặt nữ nhi, “Cả cuộc đời tung hoành của Hoắc Dương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.