MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 193

Ý của bà An là, không nên yêu mà lại giấu, khiến cha mẹ lo lắng, để

rồi bà và ông An bắt An Hạ Dao phải đi xem mặt không ít đối tượng…

Diệp Trí Viễn vẫn giữ vẻ mặt bình thản, không chút lúng túng, miệng

nở nụ cười, nói với vẻ biết lỗi: “Vâng, thưa hai bác, chuyện này đúng là sai
ở cháu.” Nói rồi nhìn An Hạ Dao với ánh mắt rất tình cảm: “Cháu cảm thấy
Dao Dao thì rất tốt, còn cháu thì lại chẳng ra gì, cháu sợ hai bác chê nên
không dám đến…”

Bây giờ thì An Hạ Dao đã biết thế nào là nói dối mà không hề biết

chớp mắt.

Cô rất coi thường những người nói dối mà mặt không biến sắc, hơi thở

vẫn bình thường như Diệp Trí Viễn.

Ông bà An nghe Diệp Trí Viễn khen An Hạ Dao như vậy thì rất vui,

thậm chí còn vui hơn cả trúng xổ số.

Bà An vui ra mặt, vội nói: “Sao chúng ta lại chê cháu được, quý cháu

còn không hết nữa là!”

An Hạ Dao ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, trong lòng không khỏi thấy

ngán ngẩm: mẹ, con biết là mẹ thích, nhưng là đại diện bên nhà gái, mẹ
cũng phải giữ ý một chút chứ! Thái độ ấy của mẹ chứng tỏ là chỉ muốn đẩy
con ngay cho Diệp Trí Viễn rồi còn gì!

“Bác gái, bác nói vậy là khách sáo quá rồi.” Diệp Trí Viễn nở nụ cười

tươi rói để lộ hàm răng trắng đều rất đẹp, khiến bà An thấy trong lòng vô
cùng ấm áp, “Hôm nay cháu đên vội, không mang theo quà gì, cháu thực sự
xin lỗi!”

“Không sao? Không sao!” Ông An cũng thấy rất vui, nói chen vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.