MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 196

Diệp Trí Viễn ngoáy tai, nói với vẻ mặt thản nhiên: “Đừng có thét to

như vậy, kẻo các cụ ở ngoài kia lại nghĩ là chúng ta đang làm gì!” Nói rồi
bổ sung một câu nhẹ như không: “Anh đâu có mặt dày, khuôn mặt của anh
vừa trắng vừa mịn đấy chứ, anh tự nhận là anh chăm sóc cũng tương đối
tốt…”

An Hạ Dao thì vẫn cứ trợn mắt lên, hít mấy hơi thở sâu mới nén được

ý nghĩ đẩy Diệp Trí Viễn xuống giường và bóp chết. Đưa tay quạt quạt cho
hạ hỏa, cố nén giọng xuống nói: “Rút cuộc là anh định giở trò gì vậy?”

“Anh có giở trò gì đâu.” Diệp Trí Viễn nhún vai vẻ bất lực: “Thực ra,

hôm nay chẳng qua anh bị em gọi đến để cứu em đấy chứ!”

“Vậy chẳng phải là anh đã nói để anh giải quyết sao?”

“Đúng thế anh đã giải quyết xong với các cụ rồi đấy thôi!” Diệp Trí

Viễn nói với vẻ vô tội. “Nhân tiện, anh cũng giải quyết với mẹ anh rồi còn
gì!”

An Hạ Dao lắc đầu tức giận, “Nhưng, anh đã mang đến cho tôi một

đống rắc rối!”

“Có gì mà rắc rối?” Diệp Trí Viễn cố ý làm ra vẻ vô tội: “Chẳng qua

chỉ là ngộ nhận em là bạn gái của anh chứ gì đâu!” Diệp Trí Viễn nói vẻ
nhẹ tênh: “Trước đây, em cũng đã là bạn gái của anh, thế mà còn sợ bị
người khác hiểu lầm à?”

“Không chỉ có hiểu lầm, mà mẹ anh, mẹ anh nói là đến để đặt vấn đề

cưới xin!”

“Cũng là vì hiểu lầm em là bạn gái của anh, nên đến đặt vấn đề cưới

xin thì có gì là lạ?” Diệp Trí Viễn tiếp tục giả bộ ngốc nghếch: “Chẳng phải
là chuyện rất bình thường sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.