MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 266

Không vui à?”

An Hạ Dao gật đầu, bên ngoài quán, sự ồn ào của những người qua lại

đã bớt đi phần nào. Buổi tối, Tằng Thố An rất yên tĩnh, trong các con ngõ
sâu thấp thoáng ánh đèn, khiến tâm trạng con người dần dần trở nên lắng
lại.

Có vẻ nơi đây thích hợp với nhịp sống chậm và đầy cái gọi là vị lãng

mạn mang chất văn nghệ.

Diệp Trí Viễn nắm tay An Hạ Dao rất tự nhiên, còn An Hạ Dao không

vùng ra mà cũng nắm chặt lấy tay anh, đây là lần đầu tiên cô làm như vậy.
Mười ngón tay của hai người đan chặt lấy nhau, họ cùng chầm chậm bước
trên con ngõ nhỏ…

Trong một đêm tối mơ màng, trong một con ngõ tĩnh lặng như vậy, hai

vợ chồng nắm chặt tay nhau, cùng dựa vào nhau, tình cảm dần thăng hoa,
và những chuyện phải xảy ra đã diễn ra hết sức tự nhiên.

Thực ra, An Hạ Dao chưa bao giờ quên Diệp Trí Viễn, chỉ có điều cô

giấu ở nơi sâu nhất của trái tim mà thôi.

Trước sự theo đuổi của Diệp Trí Viễn, An Hạ Dao thấy tình cảm và lý

trí của mình vô cùng mâu thuẫn. Cô luôn phải chống chọi với những giằng
xé, cố ép mình không đến gần, thậm chí là xa lánh anh, vì cô lo sợ, lo sợ
mình không thể nào chống chọi lại được trước Trí Viễn.

Buổi tối, lắng nghe tiếng ồn ào từ những quán ăn bên ngoài, co mình

áp vào lồng ngực to rộng và rắn chắn của Trí Viễn, nghe nhịp đập mạnh mẽ
của trái tim anh, An Hạ Dao rất hiểu trái tim mình, thật ra nó cũng đập
nhanh như trái tim của Trí Viễn, máu trong người dường như đang trào
dâng lên đầu không do dự nữa, cô ngẩng mặt lên, khẽ hôn lên môi Diệp Trí
Viễn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.