MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 293

Bà An đặt chiếc giẻ lau xuống, bước nhanh tới, hỏi bằng khẩu hình:

“Trí Viễn à?”

Ông An gật đầu.

An Hạ Dao nhìn lên trần nhà, lặng lẽ thở dài, tai thì dỏng lên nghe

Diệp Trí Viễn nói chuyện với ông An, hai người có vẻ nói chuyện rất vui,
thấy vậy, trong lòng cô không khỏi thấy buồn buồn, cô mới là người bị
Diệp Trí Viễn làm cho tức giận, còn anh thì giỏi thật, gọi ngay điện về nhà
mẹ đẻ của cô, loáng một cái lôi kéo cả cha mẹ cô về phía mình, khiến cho
cô trơ chọi một mình một trận tuyến.

Hạ Dao thầm mắng Trí Viễn là đồ xảo giá, ma mãnh không biết bao

nhiêu l ần .

Ông An tắt điện thoại với vẻ rất vui, quay mặt sang nhìn An Hạ Dao

với vẻ rất nghiêm túc: “Con đang giận dỗi cãi nhau với Diệp Trí Viễn đấy
à?”

“Ai giận dỗi, cãi nhau với anh ấy đâu? Vô duyên.”

Bà An bất ngờ bạt lên đầu con gái một cái: “Con dám lừa mẹ à?”

“Mẹ, sao con lại lừa mẹ?” An Hạ Dao ôm cái đầu đang đau vì cú bạt

của mẹ, nhìn bà An và nói với vẻ vô tội: “Răng còn có khi va vào môi,
chẳng qua con chỉ cãi nhau với anh Trí Viễn một vài câu thôi, cha mẹ có
nhất thiết phải dùng đến cực hình để bức cung con như vậy không.”

Ông An thì tỏ thái độ đã biết tỏng tòng tong: “Cha biết ngay là các con

cãi nhau nên con mới về nhà, định giấu cha à? Con còn non lắm!” Tiếp đó
ông nói: “Mặc dù con nói không cãi nhau, Diệp Trí Viễn cũng toàn nói
những lời tốt đẹp, nhưng cha chỉ vừa mới dọa một chút thì con đã phải nói
thật rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.