MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 38

An Hạ Dao mệt nhoài, tới mức không còn rên được thành tiếng, nhưng

cô vẫn gắng sức cắn mạnh vào vai của Trí Viễn như trút bỏ. Diệp Trí Viễn
đau tới mức kêu lên, cúi xuống nhìn An Hạ Dao mệt mỏi chìm vào trong
giấc ngủ, sắc trải qua cơn hưng mặt đỏ hồng vì vừa phân mãnh liệt, đôi mi
dài hơi cong vẫn còn đọng những giọt nước mắt. Anh cúi đầu, hôn lên đôi
mắt nhắm chặt của cô, tiếp đó nhìn lên bờ vai đau rát, trên đó là dấu một
hàm răng đều tăm tắp, đỏ ửng. Xem ra, An Hạ Dao ghét anh thật sự, nên
mới cắn mạnh như vậy, cứ như muốn rứt thịt anh ra.

Diệp Trí Viễn thậm chí nghĩ, ngày mai sau khi tỉnh dậy, không biết cô

gái này có cầm dao chém hoặc đâm mình không nhỉ?. Hoặc giả, biết rằng
mình đã mất đi thứ quý giá nhất của người con gái sau khi uống rượu, liệu
có khóc lóc và thắt cổ không?.

Có điều, chết dưới hoa mẫu đơn, làm ma thì cũng đáng2, chuyện của

ngày mai thì để ngày mai nói. Khóe của đôi môi đẹp và gợi cảm của Diệp
Trí Viễn khẽ nhếch nụ cười: “An Hạ Dao, số phận đã định rồi, tôi là người
đàn ông của em!”.

Cho dù trong khoảng thời gian ấy đã có mười năm không quan hệ, cho

dù mỗi người đã trải qua cuộc sống như thế nào, đã gặp ai, cuối cùng vẫn
trở về điểm xuất phát.

Trí Viễn ôm chặt lấy thân hình mềm mại của Hạ Dao, kéo chiếc chăn

mỏng che thân hình của hai người, sau đó chìm vào giấc mộng với vẻ mãn
nguyện.

Khi An Hạ Dao tỉnh dậy vì đầu đau như búa bổ thì cũng đã gần trưa,

mở hàng mi dính dính chặt, giụi mắt, nhìn lên trần nhà quen thuộc, rồi lại
nhìn căn phòng quen thuộc, những thứ đập vào mắt đều là những thứ quen
thuộc. Khung cửa sổ sáng choang vì không kéo rèm che, chỉ có một tấm lụa
mỏng nên chỉ che được một phần ánh mặt trời gay gắt, qua tấm màn lụa có
thể nhìn thấy thế giới bên ngoài đó ngập trán ánh nắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.