MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 265

cứng những máu đọng.
- Musashi ! Ngươi thất bại rồi, chỉ còn cách tự xử. Mặc dầu là đứa bất
lương, nhưng ngươi đã tỏ ra khá can đảm, dám một mình cùng với thằng
nhỏ này đến do thám. Hãy tỏ ra xứng đáng là người cầm kiếm, đừng để
chúng ta phải ra tay vô ích !
Đối với Shoda, đó là cách giải quyết êm đẹp nhất. Hắn không được phép
của Yagyu cốc chủ mời Musashi đến cốc nên nếu Musashi chết thì câu
chuyện coi như xong, không gây hậu quả gì phiền phức.
Musashi cười nhạt:
- Ta chưa muốn chết.
- Hay lắm ! Kimura nói gằn giọng. Chúng ta đã hết lời tử tế với ngươi,
nhưng ngươi cố tình lạm dụng lòng tốt ...
Murata nóng nảy:
- Thôi, không nói nhiều. Đi !
- Đi đâu ?
- Vào ngục.
Musashi cười ha hả. Hắn cầm tay Jotaro gật đầu:
- Ừ thì đi !
Nhưng lại xăm xăm bước về phía Đại lâu. Murata nhảy ra ngăn lại:
- Ngươi đi đâu vậy ? Ngục thất ở đằng này !
Musashi khẽ đẩy đồ đệ ra, bảo nhỏ:
- Lại ngồi đằng kia, con.
Jotaro hiểu ngay. Cảnh chiến đấu trên đồng cỏ Hannya buổi chiều hôm nào
hiện rõ mồn một trong trí nhớ. Nó vụt đi nhanh như tên bắn.
- Ta không muốn vào ngục.
- Không vào ngục ? Vậy ngươi muốn gì ?
- Gặp Yagyu Muneyoshi !
Câu trả lời của Musashi khiến cả ba đứng sững. Không ai ngờ Musashi liều
lĩnh tới mức đó. Shoda là người cao niên nhất cũng phải cau mặt:
- Ngươi gặp cốc chủ làm gì ?
- Ta muốn thỉnh giáo vài thế kiếm.
- Á à ! Sao không nói trước ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.